.
Chương 72:
Tô Lâm Lang không nói một lời, chỉ sắp xếp từng bộ quần áo của mình vào trong tủ.
Cô có bàn tay khéo léo, quần áo được gấp gọn gàng vuông vức trông như những miếng đậu hũ.
Cô hầu người Philippines còn chuẩn bị cho cô hai chiếc túi da, một chiếc màu hồng và một chiếc màu đỏ tươi, hơn nữa còn là kiểu túi nhỏ cực kỳ tinh xảo, chẳng có tác dụng gì.
Tô Lâm Lang liền đặt vào trong ngăn dưới cùng.
Quản gia Lưu không nhận được câu trả lời, đành phải tiếp tục đánh bài cảm tình: "Ông cụ đối xử vô cùng thật lòng với cha mợ và mợ, hoan nghênh mợ đến làm dâu nhà họ Hạ, chính là muốn mợ đảm đương cái nhà này."
Đúng rồi.
Lúc đầu cha Tô viết thư gửi đến Cảng Thành, suy xét đến sự chênh lệch gia cảnh của hai gia đình, tính cách lạnh nhạt ngây ngô và khiếm khuyết về trí tuệ của con gái, ông không hề đề cập đến việc cưới xin, chỉ nói rằng hy vọng Hạ Trí Hoàn có thể nuôi nấng chăm sóc cho cô.
Nhưng Hạ Trí Hoàn vừa nhận được thư thì vui mừng khôn xiết, ngay lập tức bắt đầu chuẩn bị lễ cưới, thông báo cho truyền thông và mời khách khứa bạn bè khắp nơi.
Hứa Uyển Tâm không hiểu tại sao nên tức đến độ suýt ngất đi, kéo đứt mất chuỗi tràng hạt.
Hạ Phác Đình năm nay hai mươi sáu tuổi, Tô Lâm Lang nhỏ hơn anh, chỉ mới hai mươi hai tuổi, cô lại là một cô gái đến từ trang trại, Hứa Uyển Tâm cảm thấy cô có phần không xứng làm con dâu cả, vừa hay còn có Hạ Phác Húc năm nay hai mươi tư tuổi cũng khá xứng đôi, không những làm tròn được hôn ước mà còn không đến nỗi phải chọn một cháu dâu cả quá tệ, sau này không tiện ra mặt tham dự các cuộc gặp mặt hội nghị.
Thế nhưng Hạ Phác Húc vừa nghe được có thể mình sẽ phải cưới một con nhỏ gái Bắc thì sợ đến nỗi lập tức bay ra nước ngoài trốn.
Ngoài ra còn Hạ Phác Hồng mười tám tuổi, không những hơi nhỏ tuổi mà tính cách còn lập dị.
Hứa Uyển Tâm hết dỗ dành rồi cho tiền, cậu ta mới đồng ý cưới thay anh cả.
Nhưng hai cha con Hạ Trí Hoàn không những không tiếp thu ý kiến này mà ông cụ còn trách mắng Hứa Uyển Tâm thậm tệ, đè đầu Hạ Phác Đình ra kết hôn với Tô Lâm Lang, hôm tổ chức lễ cưới còn mời quan chức cấp cao và doanh nhân giàu có của cả Cảng Thành, lễ cưới hoành tráng chấn động cả đất nước.
Vốn dĩ Hứa Uyển Tâm đã là người tu tại gia, bởi vì tức giận mà dứt khoát muốn xuống tóc đi tu luôn, may mà bà hai Linda Tôn đặc biệt ra mặt, đứng ngoài cửa chùa Vạn Phật suốt hai ngày hai đêm mới đưa được bà về.
Nhờ vậy mà hôm làm lễ cưới mới có cảnh tượng cả nhà tề tựu đông dủ nghênh đón cô dâu Tô Lâm Lang vào nhà.
Quản gia Lưu nói như thế đương nhiên là muốn bày tỏ rằng nhà họ Hạ không hề đối xử tệ bạc với cô, cô nên đứng ra vào lúc nhà họ hạ gặp nạn.
Tô Lâm Lang không nói gì, vẫn cứ im lặng sắp xếp quần áo, quản gia Lưu cúi gập người xuống, cũng im lặng chờ đợi.
...
Cuối cùng cô đóng cửa tủ lại rồi nói: "Bác Lưu, nhà họ Hạ gióng trống khua chiêng tổ chức lễ cưới, là để thể hiện sự quy phục với chính phủ Đại Lục, là để bố trí và lựa chọn chiến lược cho sản nghiệp sau khi Cảng Thành được trao trả về cho Đại Lục, chuyện này không liên quan đến cháu và cha cháu lắm nhỉ?"
Quản gia Lưu chấn động, bất chợt ngẩng đầu lên: "Hả?"
Đến năm 84, tiếng chuông báo hiệu cho sự trở về đã vang lên, lãnh đạo hai nước liên tục gặp mặt để trao đổi về kế hoạch trao trả, thương lượng hết lần này đến lần khác.
Người dân Cảng Thành đều đang mong ngóng, có người muốn quay về tổ quốc, nhưng cũng có người không ôm hy vọng gì với việc trao trả.
Còn có rất nhiều người tuyên bố rằng một khi trao trả thì nhất định sẽ là chế độ chủ nghĩa cộng sản, tóm lại từ đây những người giàu có của Cảng Thành sẽ tiêu đời.
Thế mà lúc này Hạ Trí Hoàn lại đi ngược với tất cả mọi người, tổ chức một lễ cưới giữa Đại Lục và Cảng Thành, từ một góc độ nào đó mà nói, thái độ của ông ấy chính là đã đứng về một phe.
Với quan điểm của một nữ Thượng tướng như Tô Lâm Lang, kết hợp với bối cảnh lịch sử mà nói thì Hạ Trí Hoàn rất khôn khéo, ánh mắt nhìn xa trông rộng, chỉ là nhờ vào cô, đặt hết các quân cờ tương lai của Hạ Thị vào Đại Lục mà thôi.
Về phần cô dâu là Tô Lâm Lang hay là Mã Trương Vương Lâm Lang gì đó thì đều như nhau cả thôi.
Một buổi lễ cưới chấn động cả Cảng Thành là thành ý của Hạ Thị đối với chính phủ Đại Lục về những lựa chọn trong tương lai.
Cũng để cho nước Anh nhìn thấy tâm trạng trông ngóng được trao trả của đa số người dân Cảng Thành.
Nếu đổi lại là cô gái khác thì họ cũng sẽ gả thôi.
Cho nên Hứa Uyển Tâm không hiểu tại sao những người sáng suốt như cha chồng và chồng đột nhiên lại ngớ ngẩn tập thể thế này.
Cho con trai cưới một cô gái ngốc nghếch.
Thực ra những người nắm quyền Hạ Thị rất khôn khéo, bọn họ vì chính tương lai và sự phát triển của Hạ Thị.
« Chương Trước