Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 730 - Chương 730:

. Chương 730:
Tiền Phi Long cho rằng anh ta nói đùa, rằng thuộc hạ gọi cô gái đến giúp anh ta, còn đang suy nghĩ có phải thuộc hạ biên điên hay thích ăn đòn thì nhìn theo phương hướng mà A Xung chỉ. Sau khi nhìn kỹ, anh ta lập tức nhấc súng tự động lên.

Tất cả đội viên đều ngăn anh ta lại: “Đại ca đừng như vậy, đừng kích động mà.”

Tiền Phi Long tới đây để bắt PLA, bởi vì anh ta nghĩ, PLA chắc chắn sẽ đưa Tô Lâm Lang qua biên giới.

Đến lúc đó anh ta đánh úp từ phía sau, là có thể áp giải bọn họ đến Cảng Thành.

Nhưng mà không có, bọn họ không có tới, Tô Lâm Lang lại to gan lớn mật, bơi một mình về phía anh ta.

Cô mặc một bộ đồ bơi màu xanh lá cây, ở trong biển rộng xanh thẳm, làn da cực kỳ trắng nõn. Vì phơi nắng quá lâu, cánh tay và mặt của cô đều bị phơi nắng đến ửng đỏ.

Người phụ nữ này xinh đẹp gian xảo, cô biết cách lợi dụng mẹ chồng Hứa Uyển Tâm, lợi dụng cha chồng và người thực vật Hạ Chương.

Mà hiện tại, cô còn muốn lợi dụng Tiền Phi Long chỉ vì muốn bơi ít lại, sau đó thuận lợi tập hợp với du thuyền của nhà họ Hạ.

Cô thật đúng là, biết cách lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng.

Buông súng xuống, Tiền Phi Long chậm rãi đi tới, khoanh tay cúi đầu, nói: “Hi, cô Tô!”

Mặc dù nước chảy xuôi, nhưng tổng cộng có 3,5 hải lý, Tô Lâm Lang cũng bơi đến kiệt sức.

Cũng may hôm nay thời tiết tốt, nước không lạnh nên cô mới bơi qua được.

“Hi sếp Tiền, thật trùng hợp, lại gặp được anh ở chỗ này.” Tô Lâm Lang tháo chiếc mũ đang kéo căng da đầu, rồi tháo nút tai, rút kẹp mũi, thở dốc mỉm cười.

Điểm mê hoặc của người phụ nữ này là cô có một khuôn mặt trẻ con, còn có lúm đồng tiền, nhìn bề ngoài ngoan ngoãn khéo léo, đúng kiểu em gái người đánh cá ở biển.

Nhưng phong cách làm việc của cô lại là kiểu, chỉ cần cô muốn nhằm vào ai thì sẽ nện từng quyền từng quyền, đến khi bạn hít thở không thông.

Tiền Phi Long vinh hạnh biết là bao, đã bị cô đấm xuống sàn nhà ba lần rồi!

Anh ta tức giận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể trở lại trên đài quyền anh, sau đó đánh bay cô chỉ trong một quyền.

Ngoài cười nhưng trong không cười, anh ta hỏi: “Cô Tô, cô có biết đây là nơi nào không?”

Tô Lâm Lang nói: “Tôi cùng ông và cha tôi đến miếu Thiên Hậu bái thần, nổi hứng muốn bơi một lát, nên xuống biển. Nếu sếp Tiền đã ở đây, hẳn là không còn xa lắm. Ít nhất, chắc vẫn là vùng biển của Cảng Thành chúng ta phải không?”

Cô vươn một cổ tay nhỏ ta: “Tôi mệt quá, không muốn bơi nữa. Sếp Tiền, kéo tôi lên đi, đưa tôi về nhà.”

A Xung dẫn đầu đưa tay ra trước, các đội viên khác của Phi Hổ cũng vậy, toàn bộ vươn tay ra.

Du thuyền lớn sang trọng bắt những bọn buôn ma túy thì quá lãng phí, nó xứng đáng với em gái mặc đồ bơi nhất.

Thử nghĩ xem, trên biển rộng mênh mông này, mặt trời chiều ngả về phía tây, có một cô em mặc đồ bơi muốn lên tàu nằm sấp với họ, bọn họ có thể không kéo cô lên sao?

Nhưng Tiền Phi Long vừa trừng mắt, mọi người đã thu tay về.

Hiện tại là thế này, nếu như Tiền Phi Long nói đây là vùng biển của Đại Lục thì chính là thừa nhận anh ta đã lặng lẽ vượt biên.

Nếu không thừa nhận, làm sao anh ta có thể xác nhận Tô Lâm Lang vượt biên?

Đây là vùng biển của Đại Lục, hôm nay là bởi vì phía Đại Lục muốn thả cho Tô Lâm Lang đi nên mới không có tuần tra.

Bọn họ cũng phải nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ bị bắt đến Đại Lục lao động cải tạo.

Mà gần đây các anh em của đội Phi Hổ do Tiền Phi Long dẫn dắt này vẫn luôn giúp anh ta theo dõi Tô Lâm Lang.

Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy cô lái máy bay cất cánh, cũng tận mắt nhìn cô xông lên Nam Thiên Môn, vẽ chữ BYE trên không trung.

Kẻ thù thực sự mạnh sẽ làm cho đối thủ tức giận, phẫn nộ, thế nhưng cũng sẽ làm cho đối thủ tôn trọng, một đám đội viên của Phi Hổ cũng rất tôn trọng cô.

A Xung sốt ruột, nói: “Đại ca, cô Tô lái máy bay giỏi như thế, hôm nay cô ấy đã rất vất vả, mau kéo cô ấy lên đi.”

Một người khác tên là A Phi cũng nói: “Mặt trời sắp lặn rồi, dưới nước rất lạnh, mau kéo cô ấy lên đi!”

Mọi người đồng thanh nói: “Đại ca, nhanh lên, kéo cô Tô lên đi.”

Tiền Phi Long nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tô Lâm Lang, cô đã mất sức, giang tay ra, bơi xuôi dòng. Hai mắt cô lộ sự chắc chắn và tự tin, cho rằng việc anh ta đưa tay chỉ là vấn đề thời gian.

Anh ta thật sự rất tức giận, nổi trận lôi đình, nhưng kìm nén hồi lâu, cuối cùng anh ta vẫn vươn tay về phía Tô Lâm Lang.

 


Bình Luận (0)
Comment