.
Chương 731:
Mặt trời chiều dần ngả về đằng Tây, gió đêm dìu dịu, người lái thuyền đánh du thuyền khắp một vòng để nhóm Trình Siêu xác định cô còn an toàn hay không. Tô Lâm Lang còn phải mượn điện thoại của Tiền Phi Long gọi cho Quách Thụy báo tình hình hiện giờ của cô.
Cả người cô đầy nước biển vừa ướt vừa mặn, đương nhiên là phải đi tắm qua một cái.
Tất cả thành viên bang Phi Hổ nháo nhào lên, người này tìm coca cola, người kia kiếm cà phê, còn có cả thanh niên pha hồng trà ấm. A Xung và A Phi một người xách Whisky đến, một người lấy chai Louis XIII được Tiền Phi Long giấu riêng trong tủ, cả đá nữa. Đến khi anh ta lấy khăn tắm và quần áo để thay cho Tô Lâm Lang xong, về boong tàu thấy cảnh này thì trợn mắt há mồm.
Vì thành viên bang Phi Hổ đã bày hết rượu lên quầy bar rồi.
A Xung bật nhạc lên, mặc bộ đồ nhảy tơ lụa: "Lão đại đến đi, cùng buông thả nào."
Tiền Phi Long nhấc cốc Louis XIII lên, giội đầy đầu A Phi: "Con mẹ nhà các cậu, cút hết ra ngoài cho ông!"
...
Trên du thuyền chỉ có quần áo của Tiền Phi Long, áo thun màu đen to và quần đùi, Tô Lâm Lang cũng chỉ đành miễn cưỡng mà mặc.
Sau khi cô leo lên du thuyền, chiến hạm của Vương quốc Anh cũng xuất phát, thả từng chiếc xuồng cỡ nhỏ xung phong tuần tra ở giữa hải vực hai nước, kéo lưới để đề phòng, lùng bắt, đến cả du thuyền của Tiền Phi Long cũng phải được kiểm tra cho đàng hoàng mới được tiếp tục thông hành.
Đương nhiên, vô cùng nhục nhã, một chiến cơ model mới nhất, siêu hạng, lại bỏ chạy bằng tốc độ siêu thanh, còn viết thêm chữ BYE nữa chứ.
Ngày mai, cánh báo chí và phóng viên sẽ trào phúng không quân Hoàng gia chết mất thôi.
Tô Lâm Lang đói bụng, bụng đánh trống liên hồi. Cô nâng tách hồng trà lên uống rồi ăn điểm tâm như hổ đói trong cơn gió biển lộng.
Tiền Phi Long nâng cốc XO lên, hỏi Tô Lâm Lang: "Cô có biết tại sao hai baby nhà sếp Mã lại mất không?"
Anh ta kể: "Một đứa do vợ ông ta gặp tai nạn xe, đụng trúng chỗ hiểm, một đứa khác là do bọn buôn ma túy chui vào bệnh viện, tiêm ma túy cho baby. Với cả, cô biết không, thậm chí bọn buôn lậu còn chụp cả ảnh chúng tiêm ma túy cho bé gửi cho sếp Mã, để ông ta biết đó là kết cục của việc lùng diệt tổ chức buôn ma túy."
Tiền Phi Long khoa tay rồi nói tiếp: "Nếu con của sếp Mã còn sống thì chắc cũng lớn tầm Hạ Phác Hồng nhà cô rồi."
Sếp Mã có một cặp sinh đôi, nếu sống đến giờ thì chắc đã trưởng thành rồi.
Nhưng vì hồi đó ông ta còn trẻ tuổi bồng bột, cứ nhất nhất phải đối địch với bọn buôn ma túy nên đám trẻ mới bị bọn chúng hại chết.
Với cả, mặc dù bá tước Tiền đã giao phần lớn di sản cho Gonda và đám con lai sống ở Anh của mình, nhưng bất động sản ở Cảng Thành, tiền tiết kiệm, quỹ ngân sách, cổ phiếu các thứ của ông ta đều để lại cho Tiền Phi Long hết.
Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa bèo, Tiền Phi Long không thiếu tiền xài.
Anh ta có thể cầm lái du thuyền để lùng bắt bè lũ ma túy đã cho thấy tinh thần trọng nghĩa của quân nhân trong anh ta vẫn còn.
Tô Lâm Lang chủ động thêm đá, rót rượu cho anh ta, nói: "Anh có nghĩ, sếp Mã cứ tập kích lũ buôn ma túy như thế, nhưng bọn chúng vẫn bành trướng không ngừng, tất cả gián điệp cài vào các tổ chức buôn lậu thuốc phiện đều bị giết hết, có khi ông ta mới là con quỷ già cầm đầu đấy."
Tiền Phi Long quả quyết nói: "Không thể nào đâu."
Thực tế, đứa con còn chưa đầy tháng của Mã Minh bị bọn buôn ma túy tiêm ma túy chỉ tử vào, thế thì bản thân ông ta cũng phải không đội trời chung với bọn chúng mới đúng. Ông ta có thể lợi dụng chức quyền để tham ô công quỹ nhưng việc ông ta dây với bè lũ ma túy lại có xác suất không cao.
Tiền Phi Long uống hết một hơi, nói tiếp: "Cô Tô, cô có biết tại sao sếp Mã lại đồng ý với cục tình báo rằng sẽ giúp họ ám sát Hạ Phác Hồng không?"
Không như Quý Thị, các phú hào kiểu như Cố Thị dựa vào Anh để làm giàu, có tình cảm với Vương quốc Anh nên sẽ ngầm thiên về hướng để Anh thống trị.
Cảnh sát người Hoa dù là chủ lực trị an ở Cảng Thành, nhưng lại chịu sự quản lý của cảnh sát cấp cao Vương quốc Anh, mà trên họ còn có đám Ấn Độ quản đốc nữa. Đó là đám chó săn ở địa phương ăn không dám ăn, tắm không dám tắm, đi vệ sinh cũng không, chỉ tham lam với xảo quyệt, biết nịnh hót lũ Anh. Cảnh sát người Hoa thậm chí còn không bằng chúng, chứng tỏ họ còn chẳng bằng con chó.
Nên cảnh sát người Hoa khá phản cảm với Anh, thường không muốn làm chó của họ.
Mã Minh tiếp quản cục tình báo, nhận nhiệm vụ ám sát Hạ Phác Hồng, nhưng Tô Lâm Lang lại mãi không hiểu, vì cô không tìm ra động cơ.
Nhưng giờ Tiền Phi Long chuẩn bị nói sự thật với cô.
Anh ta nói: "Trên đường Nam Dương có một trùm ma túy tên là A Khôn, một tên lai Anh - Nhật. Người tiêm ma túy cho con của sếp Mã chính là gã. Gã có liên lạc với cục tình báo, cục tình báo hẹn với sếp Mã, nói chỉ cần ông ta có thể giết Hạ Phác Hồng thì cục tình báo sẽ tóm sống A Khôn đến Cảng Thành, để sếp Mã đích thân hành hình, giết gã!"