.
Chương 746:
Còn Hạ Phác Đình dậy xong là lập tức dặn Hứa Thiên Tỉ đến xử lý sân tập của đội Phi Hổ.
Sao mà không tức cho được, vốn dĩ hôm qua anh có thể làm chuyện đó, nhưng Tiền Phi Long cố tình gọi điện bảo anh về, đến nhà còn nói đến chuyện của Jessica, khiến anh khó xử.
Đáng ghét thật sự!
Thật ra có tiền không phải muốn làm gì thì làm, nhưng làm khó người khác đôi chút thì vẫn được.
Hạ Phác Đình nói với Hứa Thiên Tỉ: "Dù có dùng cách nào thì em cũng phải thu hồi lạnh mảnh đất đó trong một tuần cho anh!"
"Vâng thưa anh họ." Hứa Thiên Tỉ không quan tâm đến vẻ mặt của anh họ, đang bận ngáp.
Nhưng thấy Tô Lâm Lang thì khác, cậu ta phấn chấn hẳn lên, nhanh chóng chạy đến: "Chị dâu, để em xách hành lý giúp chị!"
Hạ Phác Đình lạnh lùng nhìn chằm chằm thằng em họ đang vui vẻ vịn tay vợ mình, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
...
Mặc dù Luân Đôn cũng đang vào hè nhưng vẫn mát mẻ hơn Cảng Thành nhiều.
Người địa phương nói tháng sáu sẽ dễ bị cảm nắng, nhưng với Tô Lâm Lang thì nhiệt độ này khá vừa.
Sau khi tới nơi, vợ chồng Hạ Phác Đình cần nghỉ ngơi hai ngày trước rồi tính tiếp. Hứa Thiên Châu đích thân dẫn Tô Lâm Lang đi dạo phố.
Có mấy cửa hàng bán đồ kiểu thời trung cổ nước hoa, tiệm đồ cổ tại Luân Đôn, toàn là những thứ mà Anh đẩy mạnh nhiều. Đại đa số mọi người đến du lịch thì vừa đáp máy bay sẽ muốn đi hành hương, dạo cửa hàng mua sắm. Hứa Thiên Châu dắt Tô Lâm Lang đi dạo một vòng.
Vì cô đến từ Đại Lục, cũng là lần đầu đến Luân Đôn nên phải đưa cô đi mở mang tầm mắt chứ.
Hứa Thiên Châu chính là người không biết gì nên bị Lưu Bội Cẩm lừa, là con gái của bà Hứa - Chu Nhan - năm nay đã ba mươi tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn, cũng không định kết hôn. Toàn bộ sản nghiệp của Hạ Thị tại Châu Âu đều do cô ấy toàn quyền quản lý.
Nhờ sự kiên trì của cô ấy, Hạ Thị tại Luân Đôn đã mở được một nhà hàng Quảng Đông chính gốc đầu tiên. Tất cả nguyên liệu của nhà hàng đều được nhập bằng đường hàng không từ Cảng Thành đến. Khoan bàn đến việc kinh doanh hai năm lời lãi thế nào, có thuận lợi không, cửa hàng này thật sự rất nổi tiếng.
Đứa cháu đích tôn vàng ngọc của nhà họ Cố, Cố Khải Toàn, chính là khách quen của nhà hàng.
Thật ra Tô Lâm Lang cũng không ràng chuyện kinh doanh thương nghiệp lắm, nhưng Hứa Thiên Châu tưởng cô biết nên khi cùng dạo phố, uống trà, cô ấy cứ liên tục nói với Tô Lâm Lang những triết lý kinh doanh của mình.
Nói đến khi đến nhà hàng, cô ấy còn trêu cả Hạ Phác Đình đang phụ trách xách túi, nói: "Lúc trước tôi muốn làm nhà hàng bán món ăn Quảng Đông chính gốc nhưng Tổng giám đốc Hạ kiên quyết phản đối, bảo người phương Tây chưa từng nếm được mỹ vị, lợn rừng không quen ăn cám mịn, mở nhà hàng kiểu gì cũng lỗ. Nhưng sự thật chứng minh cậu em sai rồi thấy chưa? Lợn rừng chưa từng ăn cám mịn nhưng chỉ cần ăn một lần là không ăn được mấy cái cái vụn khác ngay. Nên là, ở phương diện kinh doanh thì chị đây có con mắt tinh tường hơn Tổng giám đốc một chút đấy."
Thật ra nếu Hạ Phác Đình đi lính thì anh sẽ là một thống soái đại tài.
Tính tình Hứa Thiên Châu hướng ngoại, mạnh mẽ, cực kỳ sắc sảo, là kiểu người có năng lực và cũng thích thể hiện năng lực.
Từ giọng điệu và tác phong đều có thể thấy, năng lực của cô ấy đúng là hơn hẳn mạnh hơn Hứa Thiên Tỉ.
Cô ấy là người quản lý bên này nhưng cũng hơi không phục tổng quản lý bên kia, khi nói chuyện hơi ép Hạ Phác Đình.
Hạ Phác Đình cũng chẳng giận, chỉ nói: "Nhưng tổng thể thì thị trường Châu Âu gần như không có doanh thu, đây là vấn đề rất lớn, vì nó chiếm một khoản vốn lớn của chúng ta, nhưng lợi nhuận tạo ra lại gần như bằng không."
Hứa Thiên Châu nói: "Cái này sao em trách chị được. Người châu Âu cực kỳ xem trọng kiểu cách, thích theo đuổi sự quý tộc, xa xỉ. Chúng ta chỉ là những kẻ ngoại lai, tạo nên khách sạn cao cấp tuy không ai thích, nhưng đã là được lắm rồi. Bên Khách sạn bên Quý Thị còn liên tục bù lỗ kia kìa."
Thoạt sau, cô ấy nói thêm: "Đây chẳng phải nguyên nhân chị mời cô Tô đến hay sao? Lần này tiệc của Hoàng gia nè, công ty phía Châu Âu của chúng ta phải đấu thầu vất vả lắm mới có được, tốn hai trăm nghìn bảng Anh mới được đấy. Đó là lợi nhuận nửa năm của nhà hàng Quảng Đông được trích ra lận đó."
Hạ Phác Đình đột nhiên hỏi lại: "Đúng rồi, chị có nghe nói Nữ hoàng sẽ đeo trang sức gì ở buổi tiệc công khai không?"
Nói đến đây, Hứa Thiên Châu nhíu mày, cười bảo: "Tin tình báo này khó lấy, hay tổng giám đốc đoán xem?"
Rồi cô ấy thì thầm: “Tôi còn biết một vụ bê bối chấn động của Hoàng gia nữa này, nói nhỏ cho cô biết, thật ra vị Hoàng tử anh hùng sắp kết hôn vẫn luôn bao nuôi tình nhân, còn là một cô ả vừa già vừa xấu, thậm chí còn lớn tuổi hơn cả người mẹ Nữ hoàng của anh ta.”