.
Chương 771:
Trong tiệc tối lần này, vé vào cửa cùng với lễ phục và giày được đặt làm riêng, Hứa Thiên Châu đã chi ra tổng hội ba trăm nghìn bảng Anh.
Nhưng không cần chờ đến ngày mai, trong buổi tối hôm nay liền có hiệu quả.
Nơi bọn họ tham gia chính là tiệc tối, vừa bước ra sắc trời đã tối rồi, gặp phải kẹt xe diện rộng, mười giờ đêm còn đang trên đường.
Ngay ở trong xe, đột nhiên, Hứa Thiên Châu chỉ ra bên ngoài cửa sổ hét lên: “Trời ơi, đó là cái gì thế?”
Tô Lâm Lang nhìn theo ánh mắt của cô ấy, trên TV trong một cửa hàng tạp hóa ven đường, chính là hình ảnh Hunter, cục trưởng cục tình báo quân đội và Hạ Phác Đình, hai người song song quỳ xuống đất, đang sửa sang lại làn váy cho cô.
Hứa Thiên Châu lại hét lên một tiếng chói tai: "Cô Tô, đó là cô phải không, cô lên đài BBC kìa, lên “News 8 at 10” kìa.”
Mười giờ tối ở Luân Đôn, là thời gian phát sống "News 8 at 10" của BBC, ratings này, tương tự như "Bản Tin Thời Sự " của Đại Lục hiện nay, là một chương trình thời sự chính thống có rating cực kỳ cao, hôm nay, có sẽ đưa tin về toàn bộ tiệc sinh nhật của Nữ hoàng.
Quả nhiên, thủ đoạn kia của Tô Lâm Lang đã giúp cô thành công xuất hiện trên TV.
Hứa Thiên Châu vẫn luôn sống ở nước Anh, ngày nào cũng xem “News 8 at 10”, cũng hiểu nhất với việc sắp xếp thời sự cho tiệc sinh nhật của Nữ hoàng, nhìn đồng hồ một chút, cô ấy lại nói: “Cô Tô, cô may mắn quá, hiện tại là 10 giờ 6 phút, năm phút đầu tiên của bản tin chính là về các thành viên hoàng gia, sau đó chính là khách quý của các quốc gia, cô chính là người đầu tiên trong số các khách quý được đưa tin đó!”
Nhìn kỹ lại, rồi nói tiếp: “Trời ơi, Hunter, cục trưởng cục tình báo quân đội đã từng giúp Nữ hoàng bắt quả tang chồng ngoại tình, đồng thời vẫn luôn giúp Nữ hoàng che giấu scandal giữa hoàng tử và tình nhân cũ, ông ấy là người đàn ông mà Nữ hoàng tín nhiệm nhất trên toàn nước Anh, thế mà ông ấy lại giúp cô sửa lại làn váy, cô cũng quá may mắn rồi!”
Tin tức đã truyền đi xong, Tô Lâm Lang cũng quay đầu đi.
Đứng trước ánh mắt cười như không cười của chồng, cô dõng dạc nói: “Đúng vậy. Tôi cũng cảm thấy bản thân rất may mắn.”
Một sự việc cần phải được nhìn từ nhiều khía cạnh.
Cho dù Hạ Phác Đình đang đi trên thảm đỏ, cũng không nghĩ tới ý nghĩa của cú đá cái của mình rốt cuộc lớn đến nhường nào.
Bởi vì Hứa Thiên Châu lại nói: "Cô Tô, theo như tôi được biết, cục trưởng Hunter thật ra còn có khả năng là người tình của Nữ hoàng."
Lại vỗ đùi một cái: "Thật quá không thể tưởng tượng được, thế mà lại bảo ông ấy quỳ xuống, sửa sang lại váy cho cô, khó trách lại bị đưa tin.”
Hạ Phác Đình ngồi ở ghế phụ, ánh mắt nheo lại, cũng đang nhìn vợ.
Được rồi, anh cũng không ngờ rằng, người đàn ông mà anh dẫm phải chẳng những là cục trưởng của cục tình báo quân đội, thậm chí còn là người tình của Nữ hoàng.
Còn về việc thượng tướng Tô làm được như thế nào, đương nhiên là bởi vì tài mưu lược và tầm nhìn của cô.
Phải biết rằng, nếu so sánh nước Anh với triều đại nhà Minh ở Đại Lục, cục tình báo quân đội chính là Cẩm Y vệ, cũng là cơ quan mà Nữ hoàng tín nhiệm nhất, ỷ lại nhất, cục trưởng cục tình báo quân đội đương nhiên cũng chính là người đàn ông mà Nữ hoàng tín nhiệm nhất trên toàn nước Anh.
Để ông ta dẫm lên váy của cô, cái đó gọi là bốn lạng đẩy ngàn cân, đồng thời cũng là mấu chốt giúp Tô Lâm Lang có khả năng càn quét các mặt báo chí Châu Âu.
Đương nhiên, không nói đến Hứa Thiên Châu, trong mắt mọi người trên khắp nước Anh, thậm chí toàn Châu Âu, Tô Lâm Lang là người rất may mắn.
Một màn này hẳn cũng chỉ có Hạ Phác Đình mới biết được, sự may mắn đó của vợ mình đã đạt được như thế nào.
Nhưng bất ngờ mà ba trăm ngàn bảng Anh vẫn còn tiếp tục.
Dọc đường đi xe cứ đi rồi dừng, vừa đến khách sạn, giám đốc lễ tân đã chờ sẵn ở cửa, nói có cuộc điện thoại cần cô nghe.
Hứa Thiên Châu vừa định nhấc máy thì điện thoại di động trong túi xách của cô ấy vang lên, vừa nhấc máy nghe, là phóng viên của “The Guardian”, nói rằng muốn phỏng vấn độc quyền với bà Hạ.
“The Guardian” cũng giống như “The Times” và “Daily Mail”, là một trong ba cơ quan truyền thông chính thống ở Anh, nếu muốn phỏng vấn độc quyền, nó giống như trên trời có bánh có nhân rơi xuống, hơn nữa còn là bánh có nhân vàng.
Nó sẽ hoàn toàn nâng cao mức độ nổi tiếng của khách sạn Hạ Thị ở Luân Đôn!
Hứa Thiên Châu suýt chút nữa đã buộc miệng đồng ý.