.
Chương 772:
Nhưng Tô Lâm Lang đã cướp lấy điện thoại, lại nói: "Vị phóng viên thân mến, tôi thật sự xin lỗi, có rất nhiều phương tiện truyền thông muốn phỏng vấn Miss Su, còn cô ấy chỉ có hai giờ để phỏng vấn, cho nên, nếu như anh sẵn sàng chờ đợi… Tôi nghĩ, tôi sẽ cố hết sức dành ra hai giờ đó cho anh.”
Sau đó nói tiếp: "Không còn gì nữa, được rồi, tạm biệt!"
Hứa Thiên Châu chạy tới quầy lễ tân nhận điện thoại, vừa nghe xong, vẫy tay. Cô ấy che lại microphone nói với Tô Lâm Lang: “Cô có tưởng tượng được không, là “The Times”, bọn họ cũng muốn hẹn ngày phỏng vấn, nói rằng muốn phỏng vấn cô!”
Cho nên đến hiện tại chỉ trôi qua mấy giờ, “The Guardian” và “The Times” đã gấp rút cướp cơ hội phỏng vấn Tô Lâm Lang!
Cô vẫn mặc chiếc váy lụa màu xanh lam như cũ, trên đầu cài chiếc kẹp tóc kim cương xanh, trước vổ đeo chiếc vòng cổ kim cương xanh hình giọt nước, chiếc kim cài áo cùng màu rực rỡ lóe lên, đồ giày thủy tinh dưới chân cũng phát ra ánh sáng xanh lam nhàn nhạt.
Đứng trong sảnh lớn của khách sạn xa hoa này, hoàn mỹ một cách tự nhiên, cô giống như một vị Nữ hoàng, Nữ hoàng thực sự.
Câu trả lời của cô cũng rất có phong phạm Nữ hoàng, cô nói: "Uyển chuyển từ chối hết đi. Hãy đợi “Daily Mail”, bởi vì nó không chỉ là tờ báo chính thống ở Châu Âu , doanh số ở Đông Á cũng cực kỳ rộng, chấp nhận phỏng vấn của nó mới có thể để được lợi ích lớn hơn.”
Hứa Thiên Châu dựng thẳng hai ngón cái, đi từ chối “The Times”.
Tô Lâm Lang mặc đồ quá mát mẻ, giày làm mỏi chân, cởi giày ra, đi lên lầu từ sớm.
Hứa Thiên Châu đi cùng Hạ Phác Đình vào thang máy, suy tư nửa ngày, cô ấy mới nói với Hạ Phác Đình: "Phác Đình, cô Tô cố ý làm vậy phải không, cô ấy đã làm cái gì mới có thể lên được một màn thảm đỏ, mới có thể khiến cánh cánh truyền thông đến phỏng vấn cô ấy?”
Hạ Phác Đình im lặng một hồi lâu, cuối cùng lắc đầu, uể oải nói: “Em không biết.”
Anh vẫn luôn cố gắng vượt qua vợ, nhưng sự thật là, ngoại trừ chuyện trên giường, cô, Tô Lâm Lang, đều nằm ở độ cao anh không với tới.
Cô, chỉ dựa vào bản thân, chỉ dựa vào một buổi trình diễn thảm đỏ, đã hoàn thành cuộc chinh phục của mình đối với nước Anh.
Hứa Thiên Châu nghiêng mặt liếc nhìn em họ cao lớn đẹp trai, nghẹn ngào nói Hạ Phác Đình một câu: “Tuy rằng chị không biết cô Tô đã làm gì cái gì trên thảm đỏ, nhưng chị đã biết được đại khái, lý do vì sao Thiên Tỉ nhà chúng ta lại trung thành và tận tâm với cô ấy như vậy.”
Hứa Thiên Tỉ là em họ của Hứa Thiên Chân, cũng là một trong muôn vàn đàn em hâm mộ của Tô Lâm Lang.
Hễ nhắc đến vợ của em họ, cậu ta sẽ lập tức hóa thành chó săn, hơn nữa là con chó săn chỉ biết vẫy đuôi với Tô Lâm Lang.
Ban đầu Hứa Thiên Châu cảm thấy rất trơ trẽn, còn luôn cảm thấy Hứa Thiên Tỉ có chút thiểu năng, còn có chút mê gái.
Được rồi, hiện tại cô ấy đã hiểu cậu ta hơn một chút!
Cuối cùng cũng hiểu được, tại sao Tô Lâm Lang lại là ông chủ lớn của cô ấy, Chủ tịch hội đồng quản trị của Hạ Thị.
…
Hạ Phác Đình tắm rửa xong ra ngoài, liền thấy váy lụa được treo trên góc tường, giày thủy tinh đặt bên dưới, nguyên bộ trang sức, không có sự giúp đỡ xử lý của Hứa Uyển Tâm, bị Tô Lâm Lang tùy tiện ném trên bàn trang sức.
Trong tay cô cầm microphone, đang nghe điện thoại.
Bộ trang sức kim cương xanh Ceylon đó, từ việc mua kim cương từ buổi đấu giá đến tìm người gia công, Hạ Phác Đình đã chi ước chừng bảy trăm ngàn đồng Franc, theo đơn vị đô Cảng vào khoảng bảy tám triệu.
Được rồi, tự anh thu dọn vậy.
Trong lúc thu dọn, anh nghe thấy Tô Lâm Lang nói với điện thoại: “Ngày mai đến nước Anh đi, ngày mốt cùng về nhà với chúng tôi.”
Hạ Phác Đình nghe thấy bên kia điện thoại có tiếng khóc yếu ớt của đàn ông, lỗ tai dựng thẳng lên giống như con chó săn.
Vợ anh có quá nhiều đàn em hâm mộ, anh đã quen với điều đó.
Nhưng anh vẫn luôn cảm thấy khá hứng thú, xem xem tên không biết xấu hổ nào đang khóc.
Tô Lâm Lang kéo đôi dép trong nhà, dịu dàng nói với điện thoại: "Được rồi, đừng buồn nữa, về nhà nghỉ ngơi một lát đi, đến lúc đó cậu nói giúp một câu với bên điện ảnh là được, quốc gia của chúng ta đã mở cửa, điện ảnh sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Hạ Phác Đình ở bên cạnh im lặng lắng nghe, chờ cô cúp điện thoại, mới nói: "Phác Húc à?"
Rồi lại hỏi: “Giải nam diễn viên xuất sắc nhất của nó, bây giờ có hy vọng rồi sao?”
Tô Lâm Lang nói: "Đoàn phim của bọn họ đã xảy ra chuyện, có một số diễn viên dùng [phương pháp chửi mẹ nó] thoát quốc tịch, tìm kiếm sự che chở của chính trị nước Pháp, đoàn phim của bọn họ cũng không thể tham gia Liên hoan phim Cannes. Em bảo cậu ta trở về vào ngày mai, ngày mốt cùng chúng ta trở về Cảng Thành.”