.
Chương 781:
Ngoài cửa chỉ có một vệ sĩ đang trực tên là Tống Thời Vu.
Tô Lâm Lang hỏi: "Anh Tống, cuộn phim của tôi đâu?"
Tống Thời Vu biết cô đang nói đến cuộn phim gì nên hỏi: "Mợ cả, bây giờ mợ cần nó sao, tôi đi lấy cho mợ nhé?"
Tô Lâm Lang gật đầu, chỉ sang phòng bên cạnh: "Phác Húc có ở đó không?"
Tống Thời Vu gật đầu rồi xoay người đi đến phòng vệ sĩ để lấy đồ.
Tô Lâm Lang phải đi tìm Hạ Phác Húc, cô định gõ cửa nhưng vừa chạm tay vào cửa thì cánh cửa liền hé mở, Hạ Phác Húc chỉ mặc mỗi chiếc quần tam giác, đứng ở cửa tạo dáng như bức tượng David.
Tô Lâm Lang vô tình đẩy cửa, nhưng vừa mở ra thì cô liền nhìn thấy Hạ Phác Húc hơn một năm không gặp đang khỏa thân, phô bày cơ bắp của mình, còn vểnh cặp mông kiêu hãnh của mình ra.
Hai người nhìn nhau, Hạ Phác Húc lập tức bị ánh mắt hung tợn của chị dâu dọa cho khiếp sợ, hai tay che háng lại vội vàng nói: "Xin lỗi chị dâu, tôi sẽ mặc quần áo vào ngay."
Tô Lâm Lang nói: "Cho cậu ba phút, nhanh lên!"
Cô đóng cửa lại rồi nói qua vách tường: "Phác Húc, nơi này là khách sạn của nhà họ Hạ, cậu là em trai của ông chủ, để ý đến hình tượng của mình đi."
Lần này Hạ Phác Húc thật sự không cố ý, chủ yếu là vì hơn một năm qua ở Đại Lục anh ta không có cơ hội thưởng thức vóc dáng đẹp đẽ của mình, trong phòng có một tấm gương toàn thân nên anh ta không nhịn được mà ngắm nhìn một phen.
Anh ta nhanh nhẹn mặc quần áo vào rồi mở cửa ra, nở nụ cười rạng rỡ, giọng điệu ngọt ngào như bôi mật: "Chị dâu!"
Sau đó anh ta lại vẫy tay và nói: "Chị dâu, chị đoán xem hơn một năm nay tôi đã làm gì nào, có muốn tôi thể hiện tài năng cho chị xem không?"
Tô Lâm Lang phớt lờ anh ta, bước vào phòng bật TV lên trước rồi rút một sợi dây cáp ra, quan sát màn hình TV bị nhiễu sóng.
Hạ Phác Húc đi theo sau cô ra vẻ nịnh bợ mà hỏi: "Chị dâu muốn xem TV sao, đúng lúc tôi đang rảnh, tôi xem với chị nhé."
Anh ta rất biết cách hưởng thụ, lại nói tiếp: "Tôi sẽ gọi điện thoại cho quầy bar để gọi khoai tây chiên, Cocacola và bia, gọi thêm vài cuộn băng video phim bom tấn nữa, hai chúng ta vừa ăn vừa xem nhé."
Tô Lâm Lang quan sát TV, thực ra là để tìm máy nghe lén, bởi vì Thượng tá George không hổ là đặc vụ át chủ bài, thủ đoạn cực kỳ tinh vi, cô sợ rằng anh ta cũng lắp máy nghe lén ở trong căn phòng này.
Tuy nhiên sau khi cô quan sát thông qua TV thì thấy vẫn ổn, trước mắt trong tòa nhà này chỉ có tín hiệu của hai máy nghe lén, vậy thì chứng tỏ hai máy nghe lén này đều ở trong phòng của cô, những căn phòng khác thì an toàn.
Lúc này Tống Thời Vu cũng quay lại, trong tay anh ta có bốn cuộn phim, Tô Lâm Lang nhận lấy hết, ra hiệu cho Hạ Phác Húc đưa tay ra cầm lấy cuộn phim.
Nhưng khi Hạ Phác Húc đưa tay tới thì Tô Lâm Lang lại mở tay ra, trên đó chẳng có gì cả, bỗng chốc cả bốn cuộn phim đều biến mất.
Tống Thời Vu ở bên cạnh quan sát thì không khỏi nhíu mày lại, bởi vì Tô Lâm Lang đã giấu đi hết bốn cuộn phim ở ngay trước mắt của anh ta, nhưng mánh khóe của cô quá nhanh, anh ta không nhìn rõ được cô đã giấu đi đâu.
Ở trong mắt của các vệ sĩ, từ trước đến nay Hạ Phác Húc luôn là một tên vô dụng xinh đẹp và là một con sâu gạo, vốn dĩ anh ta cũng khá ổn, da hơi ngăm đen, trông rất nam tính và ra dáng đàn ông.
Không biết anh ta đã làm gì trong chuyến đi Đại Lục này mà da trắng như một miếng đậu hũ non, đôi môi lại đỏ hồng tự nhiên, môi đỏ răng trắng mông vểnh trông rất ẻo lả.
Anh ta cũng khờ khạo nói: "Chị dâu muốn chơi trò trốn tìm, giở trò gian lận với tôi đúng không, mánh khóe này của chị cũng không tồi đấy nhỉ?"
Tô Lâm Lang lại hỏi: "Cậu đoán xem nó ở đâu?"
Bản thân Tống Thời Vu còn không nhìn thấy món đồ đó đã đi đâu nên anh ta cho rằng người ngu xuẩn như Hạ Phác Húc chắc chắn sẽ không biết nó ở đâu.
Nào ngờ Hạ Phác Húc nở một nụ cười, vươn tay sờ vào gáy áo sơ mi và lấy ra một cuộn phim.
Anh ta lại ra hiệu cho Tô Lâm Lang lật bàn tay lại, được thôi, phía dưới bàn tay của cô có dính một cuộn, anh ta cũng lấy đi.
Anh ta lại chỉ vào nếp gấp trên sườn xám của Tô Lâm Lang, cô sờ vào đó rồi lấy ra hai cuộn phim.
Hạ Phác Húc cầm lấy cuộn phim và chơi đùa trong tay mình, cười nói: "Tôi cũng chơi một ván với chị dâu nhé."