.
Chương 792:
Chẳng biết từ lúc nào Hạ Phác Chú đã chạy tới, cũng nói: “Chị dâu, Quý Đình Đình sẽ không sinh con cho anh Phác Húc đâu. Cô ta đã từng nói, cô ta ghét sinh con nhất.”
Lại nhỏ giọng hỏi: “Chị dâu, thật sự giống như bác Quý nói, anh trai em bởi vì sợ chị, cho nên mới không dám sinh con với chị sao? Anh trai em đúng là nhát gan quá.”
Tô Lâm Lang làm bộ giơ nắm đấm, cậu bé mỉm cười xấu xa, rụt cổ lại.
…
Quay trở về phòng.
Quý Đức là chủ động đưa Quý Đình Đình tới nhà, mở miệng đã bàn tính chuyện hôn sự. Nể tình nghĩa giữa hai nhà, đương nhiên Hạ Trí Hoàn phải cho một câu trả lời chính xác.
Trong lòng ông ấy cũng không muốn, đành ôm kỳ vọng vào Hạ Phác Húc, nói: “A Đức, Phác Húc còn nhỏ, trước tiên không nói đến chuyện hôn sự. Tôi còn muốn nó liều mạng vài năm cho sự nghiệp rồi mới tính sau.”
Con cái của hai gia đình giàu có kết hôn, trói buộc lợi ích lẫn nhau, hơn nữa hai người đều có sinh hoạt phí xa xỉ, từ nay về sau cơm áo không lo.
Mà thời đại này, với diễn viên Cảng Thành, thù lao đóng một bộ phim cũng chỉ kiếm được hàng chục đến hàng triệu. Đại Lục lại càng không cần phải nói, diễn viên hoàn toàn không kiếm được tiền.
Nhưng con cháu nhà giàu một năm chỉ riêng tiền tiêu vặt thôi đã mấy triệu, so với làm diễn viên thì tốt hơn nhiều.
Hơn nữa mấy năm trước Hạ Phác Húc đã ăn bám khắp nơi, cũng từng bám lấy Quý Đình Đình, Quý Đức không tin chuyện tốt như vậy xuất hiện mà anh ta lại từ chối.
Ông ta nhìn Hạ Phác Húc: “Cậu cũng có ý này, muốn liều mạng vì sự nghiệp, mà không kết hôn với Đình Đình sao?”
Lại nói: “Con gái có gia thế như Đình Đình ở Cảng Thành không nhiều đâu, tình huống của cậu ở nhà họ Hạ chúng tôi cũng đều rõ ràng. Phác Húc, tôi khuyên cậu nên suy nghĩ thật kỹ.”
Sắc mặt Hạ Trí Hoàn trở nên nghiêm nghị, trong lòng Tô Lâm Lang cũng thấy căng thẳng, Hạ Phác Chú ghé sát đầu lại, nói: “Ô, chị dâu, cuối cùng anh hai cũng tìm được phiếu cơm trường kỳ rồi, chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý nhiệt liệt luôn.”
Đúng vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy Hạ Phác Húc chắc chắn sẽ rất sẵn lòng.
Nhưng mà lập tức, tất cả mọi người đều bị anh ta làm cho kinh ngạc.
Bởi vì Hạ Phác Húc nói: “Bác Quý, cháu quên nói cho bác biết, thật ra cháu là người không theo chủ nghĩa hôn nhân, chưa từng có ý định kết hôn.”
Quý Đức nhíu mày: “Không kết hôn, đúng là nực cười.”
Lại nói: “Không muốn kết hôn thì cậu muốn làm gì, tiếp tục chạy đến Đại Lục, quay mấy video không có ai xem cũng không có doanh thu phòng vé để đưa đến phương Tây giành giải ảnh đế à? Đã đi mấy lần rồi, cậu có giành được giải ảnh đế không?”
Hạ Phác Húc nói: “Bác Quý, cháu quay phim, không phải quay video, hơn nữa lấy giải ảnh đế cũng không có dễ.”
Quý Đức thả lỏng hai tay rồi lại vỗ một cái: “Phác Húc à Phác Húc, chắc Linda Tôn làm hư cậu mất rồi. Ở Cảng Thành không được quay phim, lại chạy đến Đại Lục bỏ tiền để quay, cậu cũng muốn đi vào lối mòn của Linda Tôn, nhưng...”
Lại vỗ tay, ông ta chỉ Quý Đình Đình: “Hôm nay cậu bỏ lỡ con bé, về sau sẽ mãi mãi không có cơ hội cưới con bé nữa. Được rồi, đừng có giở tính trẻ con nữa, kết hôn với Đình Đình mới là lựa chọn tốt nhất của cậu!”
Từ khi Tô Lâm Lang gặp Hạ Phác Húc tới nay, anh ta chưa từng nghiêm túc như hôm nay, hai tay anh ta nắm chặt, khẽ gật đầu nói: “Cháu vẫn muốn đi đóng phim.”
Quý Đức hỏi ngược lại: “Cảng Thành cũng không ai biết cậu, đi tới Đại Lục ba năm còn chưa đủ, còn muốn đi thêm ba năm nữa sao?”
Đúng lúc này Tô Lâm Lang vòng qua cửa sổ, vừa đi vừa nói: “Bác Quý nói như vậy, để người khác nghe thấy, thật sự sẽ cho rằng Phác Húc nhà tôi không có phim để đóng đấy.”
Đi qua cửa sổ, cô từ cửa chính vào nhà, cười nói với Quý Đức và Quý Đình Đình: “Quên nói cho mọi người biết, “Cổ Tử Hoặc 3: Sòng Bạc Phong Vân” sẽ do Phác Húc nhà tôi đóng vai chính, mong mọi người hỗ trợ tuyên truyền nhiều hơn.”