.
Chương 800:
Mặc dù Tô Lâm Lang đã gả đến Cảng Thành, nhưng hộ khẩu của cô vẫn ở Đại Lục, ở nông trường.
Bởi vì thủ tục chuyển hộ khẩu đến Cảng Thành vô cùng khó khăn, cho dù đó là người giàu nhất Hạ Phác Đình.
Hơn nữa đã kết hôn nhiều năm như vậy, mặc dù cậu cả Hạ không có bằng chứng, nhưng anh vẫn vô cùng tin rằng vợ mình là một nữ đặc công PLA.
Quản lý Tần là cấp trên của cô ở nông trường, cũng là lãnh đạo của cô ở trong PLA, nếu bọn họ lên tiếng, thúc giục cô sinh con, chẳng lẽ cô có thể không nghe?
Là người Cảng Thành, còn là thương nhân, Hạ Phác Đình chưa từng ra chiến trường, anh không quá xúc động với hình ảnh lá cờ đỏ tượng trưng cho giải phóng và chim bồ câu trắng tượng trưng cho hòa bình như hai cục trưởng Diêm và Vương, nhưng anh muốn có con, muốn một cặp long phượng.
Như vậy, anh phải làm thế nào, mới có thể khiến quản lý Tần và lãnh đạo bộ đội giúp anh đây?
Cậu cả Hạ đang động não suy nghĩ, cục trưởng Vương nhìn cục trưởng Diêm, ông ta nịnh nọt ông chủ Hạ trước: "Chính sách cải cách mở cửa là một chính sách tốt, nó đã đưa những ông thần tài như ông chủ Hạ đến chỗ chúng tôi. Sáng nay tôi đến quân khu Nam Hải, nghe tư lệnh Lý nói, theo tính toán của Bộ Quốc phòng, anh đã đầu tư năm mươi triệu tiền mặt vào Đại Lục!"
Năm mươi triệu tiền mặt cộng thêm cho vay một trăm triệu, Hạ Phác Đình đã chuyển một phần tư tài sản của mình đến Đại Lục.
Danh xứng với thật, quả thật anh là thần tài.
Anh nói: "Lần trước tôi đến quân đội, gặp một người là Trình Siêu, anh ta là chính uỷ, tư lệnh Lý là ai?"
Cục trưởng Vương nói: "Chính là người mà các anh gọi là NO.1 hoặc the one. Vợ anh quen ông ta, bởi vì năm đó ông ta đến nông trường quốc doanh thăm hỏi đồng đội bị bọn vệ binh bắt đi, vợ anh và mấy cô gái khác đã cứu ông ta, còn phê bình những phần tử kia và cho ông ta nước uống."
Hạ Phác Đình không quá hiểu về cơ cấu tổ chức của bộ đội Đại Lục.
Đương nhiên đó là quân đội, các phương diện đều giữ bí mật với người ngoài, cho đến bây giờ, anh chỉ từng được gặp Hạ Phác Hồng một lần.
Hiện nay PLA là quân đội bảo thủ, thần bí nhất thế giới, nhưng cũng là quân đội hùng mạnh nhất.
Mà bởi vì Tô Lâm Lang chưa từng giải thích, Hạ Phác Đình cho rằng chuyện này phức tạp.
Sự thật là, mười mấy năm trước, người bây giờ đứng đầu quân khu Nam Hải đến nông trường thăm đồng đội, gặp phải đám vệ binh đang đánh nhau ở nông trường, ông ta đứng ra muốn bảo vệ đồng đội và bảo vệ một nhóm giáo sư già đang bị đánh, kết quả lại bị đám vệ binh kia đánh, ông ta còn bị giam vài ngày, lúc ấy Tô Lâm Lang và đồng bọn của cô lặng lẽ mang nước đến cho ông ta uống.
Hơn nữa khoảng thời gian trước cô đã lái máy bay chiến đấu vượt qua biên giới, tư lệnh Lý chứng kiến tận mắt cảnh cô phải hạ cánh máy bay chiến đấu khẩn cấp trên đường, lúc ấy ông ta nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.
Khi cục trưởng Diêm và cục trưởng Vương đến quân đội, ông ta đã khen Tô Lâm Lang nửa ngày.
Bọn họ chỉ là phận bèo nước gặp gỡ, lúc đó Tô Lâm Lang rút gân tên thủ lĩnh của đám vệ binh ở nông trường, đánh anh ta liệt người. Thế nhưng cô đã không còn nhớ tư lệnh Lý là ai, bởi vì ông ta chỉ là một trong số rất nhiều người được giúp đỡ năm đó.
Cô và các cô gái ở nông trường lặng lẽ đưa nước cho bọn họ, những người lớn thấy đám người bị đánh đáng thương, không thể nhìn được, sai khiến các cô đi.
Đây chỉ là chuyện tình cờ gặp nhau.
Nhưng Hạ Phác Đình không biết, anh nghe vậy thì vui vẻ, cho rằng tư lệnh Lý là cấp trên của vợ anh.
Vì thế trong đầu anh có một kế hoạch, anh muốn tư lệnh Lý và quản lý Tần cùng nhau giục sinh giúp anh!
Anh nói: "Đúng như hai người nói, hai bên là người một nhà, vợ tôi từng giúp NO.1 quân đội, bây giờ tôi, Hạ thị chúng tôi cũng vậy, vì đạt được mục tiêu con của chúng tôi có thể thả bồ câu trắng dưới lá cờ đỏ vào năm 1997, quân đội và công an các anh có khó khăn gì, cần chúng tôi giúp đỡ thì cứ mở miệng, chỉ cần có thể giúp được, Hạ thị chúng tôi sẽ cố gắng hết sức."
Cục trưởng Diêm và cục trưởng Viêm nhìn nhau, thầm nói ông chủ Hạ này không chỉ là thần tài, mà còn là người rất lương thiện.
Bọn họ còn chưa nói nhờ giúp gì, người ta đã đồng ý rồi, như vậy là quá tốt!
Có tiền, nhiệt tình, còn khiêm tốn, trách không được tư lệnh Lý lại nói anh là con rùa vàng của Đại Lục.
Cục trưởng Diêm nói: "Từ năm tám mươi tư, tội phạm lừa bán phụ nữ và trẻ em liên tục tăng, đây cũng là vấn đề khiến công an chúng tôi đau đâu, bởi vì tin tức về phụ nữ và trẻ em bị bán đều bế tắc, giao thông không thuận tiện, trong núi sâu, vấn đề giải cứu gặp khó khăn không nhỏ."
Hạ Phác Đình nói: "Tôi hiểu."
Anh có làm vận chuyển đường biển, thông thường dân nhập cư trái phép và buôn người sẽ xuất hiện trên tuyến đường an toàn quốc tế ở Châu Phi, Trung Đông, mặc dù anh không rõ tình hình ở Đại Lục nhưng có thể đoán được bản tính độc ác của con người.