.
Chương 869:
Lúc này A Thang đã bắt đầu đi ra ngoài, cả ba cô gái mặc đồ bơi cũng bước vào.
A Hà lộ vẻ mặt lo lắng, thậm chí lén lút cầm súng lên.
Có lẽ cô ta dự định, nếu không thể kéo A Thang lại thì phải chém giết trước, lập tức giết chết A Khôn trong một pháp súng.
Nhưng nếu cô ta làm như vậy, A Thang và những tên buôn ma túy bên ngoài sẽ lập tức bắn cô ta thành cái rỗ mất.
Mà đúng lúc này, trong tình thế nguy cấp, Hạ Phác Húc vừa vặn hông vừa cởi áo vest ra, sau khi làm mấy bước “Moonwalk”, lại xoay người ngăn cản A Thang đang định ra ngoài. Vừa mới lắc mông một cái, toàn thân đã run lên như bị điện giật.
Lúc này đến lượt A Hà sợ ngây người.
Cô ta trố mắt há mồm!
Cả những cô gái đến nhảy múa cũng hết sức choáng ngợp.
Hạ Phác Húc, một chàng trai cao 1m87, gương mặt tuấn tú, vóc dáng như tượng David, hai chân dài thẳng tắp.
Eo của anh ta thon gọn như phễu, cơ bắp phần ngực nhô lên rõ ràng dưới lớp áo sơ mi trắng. Mà khi anh ta vặn vẹo cái mông vểnh, phô trương vẻ quyến rũ, thật sự rất bắt mắt.
Những cô gái đều bị anh ta thu hút, không khỏi thét lên, vỗ tay cuồng nhiệt cho anh ta.
Ngay cả A Khôn sau khi ngạc nhiên cũng nhìn lại với vẻ thích thú, cũng vỗ tay bốp bốp bốp.
Có câu nói rất đúng, khi đàn ông bắt đầu lẳng lơ thì không còn chuyện của phụ nữ nữa.
Mà nếu người đàn ông đó lại là cháu trai của ông chủ gia đình giàu có nhất thì càng thêm thú vị. Vì vậy A Khôn ra hiệu cho A Hà mở nhạc sôi động để tiếp lửa cho Hạ Phác Húc, rồi cầm lấy một ly rượu, cười hỏi Cố Mãn Quán: “Cậu Cố, Hạ Phác Húc này thực sự là cậu chủ Hạ thị giàu có số một sao?”
Cố Mãn Quán cũng không ngờ Hạ Phác Húc lại có thể nhảy múa được vậy, vừa thấy A Khôn hứng thú, anh ta phấn khích nói: “Anh Khôn, mẹ của Hạ Phác Húc chính là Linda Tôn, nữ hoàng phong tình nổi tiếng ở Cảng Thành, vô cùng quyến rũ. Hạ Phác Húc này giống hệt mẹ anh ta, trời sinh đã phô trương làm dáng, là đứa con do mẹ anh ta sinh với người khác, chỉ tính cha thôi anh ta đã có bốn người rồi!”
Linda Tôn thì A Khôn đã biết, câu chuyện về cha của Hạ Phác Húc thì ông ta cũng từng nghe đồn đại, nhưng không ngờ anh ta lại khêu gợi đến vậy.
Ông ta không chơi bài nữa, cầm ly rượu, hai chân bắt chéo, thoải mái thưởng thức màn biểu diễn của Hạ Phác Húc.
Phải xem cho kỹ, con trai của nữ hoàng phong tình này, còn có thể khêu gợi đến mức nào.
A Hà thấy A Thang đã được Hạ Phác Húc thành công cản lại, vội vàng bật đèn màu, phát nhạc vũ trường kích thích cảm xúc, rất phù hợp với vũ đạo của Hạ Phác Húc.
Khi đã có nhạc nền, Hạ Phác Húc nhảy càng thêm cuồng nhiệt, liên tục lắc mông trước mặt các cô gái, khiến họ thét lên inh ỏi.
A Thang muốn đi, anh ta muốn ra ngoài, vì những tàu tuần tra do anh ta phái đi đã mất liên lạc đã một tiếng, e rằng có chuyện chẳng lành, anh ta cần phải ra ngoài kiểm tra tình hình.
Nhưng anh ta vừa đẩy ra, Hạ Phác Húc đã vòng tay, ôm lấy cổ anh ta rồi bắt đầu nhảy.
Mấy cô gái cũng chạy lại, vây quanh A Thang.
Vậy thì làm sao A Thang có thể ra ngoài được?
Anh ta bị mấy người nam nữ vây quanh, không hề thấy tuyệt vời, không hề thấy sung sướng!
Không nói đến A Thang đang nghĩ gì, A Hà ra khỏi phòng đánh bạc, đi tới hành lang mà vẫn còn trợn mắt há mồm.
Sau một lúc, cô ta liếc nhìn đồng hồ, đã là 22:20 tối.
Đây chính là thời điểm mà Tô Lâm Lang và những người khác đã giải quyết xong tàu tuần tra và đang trở về địa điểm xuất phát.
Từ táu đánh bạc nhìn ra bên ngoài, bốn bề đen kịt, không thể nhìn thấy gì. Cô ta siết chặt khẩu súng trong tay, hồi lâu mới lẩm bẩm: “Chị ơi, chị nhất định phải đến đây!”
...
Lại nói, đừng thấy A Hà tuổi còn nhỏ, mới mười tám tuổi.
Nhưng từ khi 10 tuổi, cô ta đã cùng mẹ trốn sang Cảng Thành, suốt 4 năm sống trong vòng vây của bọn buôn người và bọn cướp, bị các tên côn đồ bắt nạt, ngược đãi, cuộc sống hết sức tối tăm không có lấy ánh mặt trời.
Mãi cho đến một ngày, có người tên là chị Tô Lâm Lang, vì cứu chồng cô là Hạ Phác Đình mà tình cờ đi ngang qua.
Cô nắm tay A Hà, giơ một thanh trường đao sáng chói lên, cắt đứt gân tay gân chân của tên béo A Quỷ đã hành hạ A Hà suốt 4 năm. Sau đó còn cho vào cái túi chắp vá của A Hà một túi tiền lớn, cũng dạy cô ta phóng hỏa, đốt cửa hàng tiện lợi.
Sau đó A Hà mang tiền về quê, ban đầu định dùng tiền để cha cô ta nuôi cô ta đi học nhưng lúc cô ta còn chưa kịp lấy túi tiền lớn này ra thì cha đã dự định tìm người làm mai cho cô ta, muốn gả cô ta vào trong núi.
Vì vậy cô ta lại lần nữa bỏ trốn khỏi nhà, đến Thâm Quyến làm công, vừa kiếm tiền vừa đi học.
Động lực duy nhất để cô ta cố gắng, chính là cái cảm giác hả dạ khi Tô Lâm Lang nắm tay cô ta, chém đứt gân tay gân chân tên béo A Quỷ đã giết chết mẹ cô ta.
Về hiểu biết của cô ta đối với Tô Lâm Lang, còn nhiều hơn cả những gì bản thân cô ta có thể tưởng tượng.