Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 87 - Chương 87:

. Chương 87:
Nhưng Linda Tôn sẽ không bỏ qua, rốt cuộc thì chỉ cần Hạ Phác Đình còn sống, bà ta tuyệt đối không lấy được Hạ Thị.

Cho nên dù Tô Lâm Lang để Diệp Khánh Vinh khóc lóc vào đồn cảnh sát, bà ta cũng muốn tìm người bảo lãnh hắn ra, chuẩn bị bắt cóc lần nữa.

Hạ Trí Hoàn đáng thương vừa mới mở mắt đã nghe được tin tức toi mạng thế này.

Nhưng ông ấy có thể làm gì nữa đây?

Ra hiệu cho Tô Lâm Lang cất ảnh chụp đi, đôi mắt ông cụ tràn đầy sự mệt mỏi và mông lung, ông ấy nhìn về phía cháu dâu.

Không phụ sự mong đợi của ông cụ, Tô Lâm Lang nói: “Chuyện này cháu có thể giải quyết được, nhưng cháu cần chi phiếu một tỷ sáu của ông, đương nhiên không phải dùng tiền, chỉ dùng chi phiếu một chút mà thôi.”

Diệp Khánh Vinh vừa bị cảnh sát giam lại, đương nhiên không thể thả hổ về rừng, để hắn đi thông đồng với Trương Hoa Cường.

Nhưng mà Tô Lâm Lang nói cô có thể giải quyết được, bằng cách nào cơ chứ?

Ông cụ cẩn thận hơn bình thường, nghiêm túc đánh giá cháu dâu đứng trước mặt.

Cô mới hai mươi hai tuổi, tóc hơi xoăn tự nhiên, bẩm sinh đã bồng bềnh mềm mại, ngoại hình ngoan ngoãn ngọt ngào, có cái má lúm đồng tiền nhỏ ở bên má.

Cô cũng vẫn là một thiếu nữ, một cô gái mà trừ ông ấy ra thì những người thân tín của ông ấy đều hoài nghi cô, bây giờ lại là người duy nhất mà ông cụ có thể đặt hy vọng vào.

Cháu trai cả đang trong ca phẫu thuật, sống chết chỉ trong một khoảnh khắc, vốn dĩ Hạ Trí Hoàn rất là lo âu.

Nhưng giờ phút này, ông ấy đột nhiên cảm thấy bình tâm hơn nhiều.

Có lẽ đây chính là ý trời, hai mươi năm trước ông ấy đính ước cho cháu trai cả, chính là vì ngày hôm nay, cho hai ông cháu không thể vượt nổi cửa ải khó khăn này, gia nghiệp của ông ấy cũng sẽ không rơi vào tay Linda Tôn.

Đúng vậy, cho dù cha con họ đều chết hết, ông ấy tuyệt đối sẽ không để Hạ Mặc chắp tay dâng Hạ Thị cho người phụ nữ ngủ đông hai mươi năm, muốn họ nhà tan cửa nát kia!



Ca phẫu thuật đã bắt đầu được hai tiếng đồng hồ, y tá Mạch cũng ngáp ngắn ngáp dài, thấy ông cụ Hạ vẫy tay, bà ấy vội vàng đi tới: “Dượng ạ.”

Quản gia Lưu và bác sĩ Hoàng cũng tới: “Lão thái gia, ngài có khỏe không?”

Ông cụ Hạ trực tiếp thả một quả bom: “A Dung, cháu đi lấy, khụ khụ, két sắt lại đây!”

Mạch Đức Dung sửng sốt: “Két sắt chứa sổ tiết kiệm và chi phiếu tiền mặt ư, dượng có chắc không ạ?”

Hạ Trí Hoàn gật đầu một cách nặng nề: “Giao cho Lâm Lang, khụ khụ, nếu dượng và Phác Đình, cha thằng bé…”

Ông ấy ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén như chim ưng đảo qua mọi người, nói rõ ràng: “Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ là Lâm Lang, hậu sự cũng sẽ do con bé lo liệu!”

Các chi nhánh niêm yết của công ty đương nhiên là có hệ thống tài vụ riêng, nhưng để lấy được một tỷ sáu tiền mặt từ kho vàng thì chỉ có thể dùng chi phiếu.

Trong két sắt có chi phiếu mà Hạ Trí Hoàn đã ký tên, chỉ cần cầm nó là có thể giao dịch.

Bây giờ, ông cụ Hạ muốn giao nó cho Tô Lâm Lang giữ.

Nếu ba cha con ông cháu họ đều xấu số, ông ấy muốn cô lo liệu tang lễ, gánh trách nhiệm quản lý hội đồng quản trị.

Đây không phải quản gia, mà là trao quyền, chuyển giao quyền lực của Chủ tịch hội đồng quản trị.

Cho dù Tô Lâm Lang đã cứu Hạ Phác Đình về, cho dù cô đúng là tay chặt mía hàng đầu, năng lực cũng rất mạnh, nhưng tiền tài động lòng người, dù sao Tô Lâm Lang cũng là người ngoài, ông cụ Hạ làm vậy liệu có quá mạo hiểm không?

Mạch Đức Dung lập tức quỳ xuống đất: “Dượng.”

Quản gia Lưu cũng ngẩn người: “Lão thái gia, cậu cả sắp được ra rồi, hay là, chúng ta chờ chút nữa đi?”

Tuy nói chuyển một tỷ sáu thì phải thông qua hội đồng quản trị, không dễ dàng chút nào, nhưng làm như vậy có ổn không?

Mọi người nhìn Tô Lâm Lang, lại nhìn ông cụ Hạ, sau đó đồng thời nhìn về phía phòng phẫu thuật. Nếu cậu cả bình an thì không nói, nhưng nếu không thể thì sao?

Nhưng mà, rốt cuộc thì tài sản là do Hạ Trí Hoàn làm ra, Hạ Thị là của ông ấy, đôi mắt ông cụ sáng quắc, nhìn chằm chằm mọi người với ánh mắt kiên quyết.

Mạch Đức Dung đành phải lấy két sắt có chứ chi phiếu và con dấu của cha con Hạ Chương ra, giao cho Tô Lâm Lang.

Tuy rằng ông cụ Hạ không nói gì nữa, nhưng thái độ của ông ấy đã rõ mồn một, quyền lực trung tâm của Hạ Thị sẽ được giao hết cho cháu dâu của ông cụ.

Đương nhiên, Tô Lâm Lang chắc chắn là cô có thể đi giải quyết bọn bắt cóc.

Mục tiêu của bọn bắt cóc là người giàu có, nhưng người như A Hà, cô bé bị nổ bay kia đều là những người sẽ bị vạ lây, từ giờ trở đi, cô muốn bọn bắt cóc phải xuống địa ngục.

 


Bình Luận (0)
Comment