Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 902 - Chương 902:

. Chương 902:
Tiền Phi Long khát đến hoảng, sau khi uống rượu xong, lửa giận cũng bùng cháy, anh ta mở miệng nói: “Phác Đình, cậu nên biết, đây là du thuyền của tôi, nếu cậu còn tiếp tục như vậy thì cút xuống thuyền, đi đến chiếc tàu chiến đầy mùi xăng và chòng chành của quân đội Nam Hải đi.”

Đây là thuyền của anh ta, anh ta muốn đuổi người cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Nhưng Hạ Phác Đình lại ngước mắt lên, nói: “À phải rồi, Gonda đã tìm tôi để tư vấn về vấn đề tài chính của cậu ta, chú muốn tôi xuống thuyền cũng được thôi, nhưng tôi sẽ gọi điện thoại cho Gonda ngay bây giờ và nói cho cậu ta biết người làm cậu như chú đã bòn rút bao nhiêu tiền của cậu ta để chống bọn buôn ma tuý.”

Tiền Phi Long nghẹn họng.

Cậu tiêu tiền của cháu ngoại nên không biết đau lòng, mấy năm nay anh ta đã bòn rút tiền của Gonda để bài trừ nạn buôn ma tuý, tiêu tốn hàng chục triệu.

Nếu để anh ta tự bỏ tiền ra, anh ta tuyệt đối không bao giờ hào phóng như vậy.

Tiền Phi Long hoàn toàn không ngờ Gonda lại tìm Hạ Phác Đình để nhờ tư vấn về vấn đề tài chính, trong lòng anh ta hơi sợ hãi, dù sao Gonda cũng sắp mười tám tuổi rồi, cậu ta sẽ có thể tự mình xử lý tài chính của mình mà không cần sự giúp đỡ của người giám hộ nữa.

Còn Tiền Phi Long, ngay cả rượu tây và nước uống có ga trên thuyền này cũng được mua bằng tiền của Gonda.

Nếu Hạ Phác Đình thực sự tiết lộ chuyện này, cuộc sống thoải mái của anh ta sẽ kết thúc sớm hơn dự định.

Nghĩ đến đây, Tiền Phi Long lấy ra hai lon bia từ chiếc tủ lạnh nhỏ trong tầm tay ném cho hai người vệ sĩ đang trực bên cạnh Hạ Phác Đình, anh ta còn cố ý lấy một cái ly, cho thêm đá, rót cho Hạ Phác Đình một ly XO rồi nói: “Phác Đình, tôi là chú của cậu đấy, cậu sẽ không nói lung tung ở trước mặt Gonda đúng không?”

Hạ Phác Đình không thích bị đen sạm, cho nên lúc phơi nắng anh không chỉ bôi kem chống nắng mà còn yêu cầu vệ sĩ che dù cho anh.

Hiện tại, Johnny Trần đang che dù cho anh, Hạ Phác Đình lười biếng vươn vai,, không cầm lấy ly rượu trong tay Tiền Phi Long, mà duỗi tay lấy ra hai chai nước có ga ướp lạnh, một chai rượu tây và thùng đá từ trong tủ lạnh nhỏ, đưa cho Tống Thời Vu ở bên cạnh, bảo anh ta xuống lầu đưa cho Tô Lâm Lang và A Hà, xong rồi anh mới cầm lấy ly rượu của Tiền Phi Long.

Bắt gặp ánh mắt thấp thỏm của ngài Tiền, cậu cả Hạ lắc ly rượu, cong môi cười nói: “Chú nhỏ, tại sao bây giờ chú không bắt nạt tôi nữa vậy?”

Tiền Phi Long chủ động cụng ly để tỏ ý cúi đầu: “Sorry, xin lỗi, được rồi chứ!”

Hạ Phác Đình lắc mấy viên đá rồi một ngụm rượu, anh liếc Tiền Phi Long rồi nói: “Thời gian tới tôi dự định sẽ đầu tư vào ngành bảo hiểm ở Đại Lục, nguồn tài chính trong tay tôi tương đối eo hẹp, tôi đã đề nghị Gonda hợp tác với tôi, về phần chú, hãy nhanh chóng nghĩ cách lấp đầy sổ sách đi, cậu cháu với nhau đừng để sau này phải trở mặt và đưa ra trước toà.”

Tiền là thứ tốt, bất cứ người nào cũng yêu thích, nhưng đồng thời cũng là một thanh kiếm sắc bén có thể khiến người thân chống lại nhau.

Tiền Phi Long vẫn nên giải quyết mọi khoản sổ sách, nếu không Gonda thực sự sẽ trở mặt với anh ta.

Nhưng Hạ Phác Đình cũng vô cùng nghĩa khí, rõ ràng cực kỳ ghét anh ta, nhưng lại không vạch trần anh ta ở trước mặt Gonda.

Tiền Phi Long lại cụng ly thêm một lần nữa, nói: “Cảm ơn cậu, Phác Đình, tôi sẽ nhớ ơn cậu trong chuyện này.”

Hạ Phác Đình lại nhấp một ngụm rượu, nhàn nhạt nói: “Không có ân tình gì ở đây cả, tôi là người làm ăn, trời sinh không thích trở thành kẻ thù của người khác, cũng không thích nhìn thấy mọi người vì tiền mà trở mặt thành thù, chỉ muốn mọi người hoà thuận với nhau, cùng nhau phát tài.”

Trong lòng Tiền Phi Long cảm động, nói: “Đúng rồi, tôi vẫn còn mấy chục triệu tệ tiền nhàn rỗi, hay là để tôi đầu tư vào công ty ở Đại Lục của cậu đi, cậu giúp tôi kiếm chút tiền.”

Hạ Phác Đình nói: “Công ty đầu tư ở Đại Lục không phải của riêng mình tôi, là Hạ thị, Quý thị và Cố thị hợp tác với nhau thành lập một tập đoàn đầu tư, nếu chú quan tâm, chú có thể hỏi Trương Mỹ Linh, bà ấy là người phụ trách, tôi có danh thiếp, lát nữa sẽ cho chú.”

 


Bình Luận (0)
Comment