.
Chương 988:
Tiền Phi Long bị đánh một đòn mạnh vào sau đầu, đương nhiên ngất xỉu ngay lập tức.
Thượng tá George lập tức mở ba lô ra, mặc quần áo của thành viên Đội Phi Hổ lên người, đồng thời thay một bộ cho Tiền Phi Long đã ngất xỉu, sau đó lái du thuyền, lao thẳng một mạch, đi về hướng địa điểm tổ chức hôn lễ.
Đương nhiên, anh ta cho rằng Tiền Phi Long là một tên ngu ngốc uổng phí chiều cao và cơ bắp, mặc cho anh ta sắp xếp.
Cũng cho rằng trên chiếc du thuyền này chỉ có anh ta và Tiền Phi Long, nhưng điều anh ta không biết chính là, phía sau còn hai người nữa, một người trong đó đang giơ máy quay phim lên, ghi hình lại tất cả mọi hành động mà anh ta đã làm.
Thượng tá George một tay cầm tay lái, một tay cầm điếu xì gà lớn, còn rất đắc ý, vừa điên cuồng tra dầu vào du thuyền, vừa kiêu ngạo hô lên: “Nước Anh vạn tuế, Nữ hoàng vạn tuế!”
…
Quay trở lại địa điểm tổ chức.
Dưới bầu trời trong xanh vạn dặm, trên bờ cát trắng tinh, cổng hoa được dựng lên bởi hoa tươi, cũng dựng nên một con đường hoa nhỏ.
Hôn lễ sắp sửa bắt đầu, cuộc sống hạnh phúc và tốt đẹp của cặp vợ chồng mới cưới cũng đang dần dần được hé mở sau bức họa.
Lúc này Mạch Gia Câu vẫn chưa sẵn sàng để ám sát, thậm chí còn chưa gọi điện thoại cho sếp Nghê của đồn cảnh sát ở Thâm Thủy Bộ.
Bởi vì thứ nhất, thượng tá George vẫn chưa mang Tiền Phi Long đến đây.
Vả lại, giờ phút này các vị khách quý vẫn chưa vào chỗ ngồi, cho nên vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất để bắn chết Hạ Phác Hồng.
Những vị khách quý quan trọng trong ngày hôm nay bao gồm ông cụ Quý Thuyên, vua cờ bạc, cùng với các quan chức chính phủ từ doanh trại quân đội Cảng Thành, tổng đốc Macao đến ăn mừng, còn có một số doanh nhân giàu có đến từ Nam Dương, giờ phút này bọn họ đều ở trong phòng cho khách quý ở tầng một nói chuyện phiếm hàn huyên.
Chú rể Quý Đình Hiên cũng ở đó, đang lắng nghe lời dạy bảo của cha vợ và ông nội.
Hạ Phác Hồng đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Cậu ta là cậu ba thần bí nhất của nhà họ Hạ, là kẻ cuồng vũ khí mà nước Anh kiêng kỵ nhất, nhưng thực chất cậu ta cũng chỉ mới đầu hai mươi, là một thanh niên trẻ tuổi môi hồng răng trắng mà thôi.
Là đứa cháu trai của nhà họ Hạ, nhà giàu số một, cậu ta trông cao gầy, hiền lành lịch sự, đặc biệt được các doanh nhân giàu có lớn tuổi trong phòng hoan nghênh.
Lúc này cậu ta vừa trò chuyện với một vị danh nhân giàu có xong, liền có thêm một doanh nhân khác vẫy tay về phía cậu ta.
Vừa nhìn đã biết rất ưu ái cậu ta, muốn kéo cậu ta trở thành con rể.
Trong lòng Mạch Gia Câu không khỏi thổn thức, trong lòng nghĩ thầm thật là một chàng trai đang ở trong độ tuổi thật đẹp, trông đẹp trai đến mức nào.
Nếu không phải bởi vì vụ án ma túy, Mạch Gia Câu tuyệt đối sẽ không ra tay với cậu ta.
Nhưng không có nếu như, ngày hôm nay anh ta không thể không giết chết Hạ Phác Hồng.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là những tưởng tượng hão huyền của anh ta.
Tô Lâm Lang đã bày bố cục lâu như vậy, còn mời nhiều quân tiếp viện như vậy, sau đó tung Hạ Phác Hồng ra làm mồi nhử, cũng không phải để giúp cho Mạch Gia Câu giương oai, thứ cô muốn chính là 630 tỷ nhân dân tệ và chục ngàn món đồ sứ kia.
Đồng thời, cô cũng muốn truyền hình trực tiếp một vụ án mưu sát trong buổi hôn lễ thế kỷ này đến các vị khách và các vị khách quý.
Cho nên Mạch Gia Câu lúc này đang ở bên ngoài căn phòng dành cho khách quý, đang nhìn chằm chằm vào Hạ Phác Hồng, nhưng trong lúc không kịp phòng ngừa, anh ta nghe thấy trong phòng vang lên một giọng nói, một giọng nói rất giống mình và còn rất to.
“Tôi là con dân trung thành nhất của Nữ hoàng, vì người, tôi sẵn lòng hy sinh máu chảy đầu rơi.” Anh ta nói.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Mạch Gia Câu, anh ta choáng váng.
Tuy rằng giọng nói đã thay đổi một chút, nhưng Mạch Gia Câu vẫn có thể nghe rõ ràng đó là giọng nói của chính mình.
Anh ta không nói gì, nhưng anh ta lại nghe được giọng nói của chính mình.
Ngay sau đó anh ta phát hiện ra, A Quý, vệ sĩ của nhà họ Hạ đang đứng cạnh máy hát đĩa.
Và giọng nói của anh ta, đúng là được phát ra từ máy hát đĩa.
Mạch Gia Câu ngay lập tức phản ứng lại, có vẻ như bản thân đã bị nghe trộm, cuộc trò chuyện giữa anh ta và thượng tá George đã bị người khác ghi âm.
Anh ta nắm chặt súng, theo bản năng lùi về sau hai bước.
Một âm thanh như vậy đột nhiên vang lên trong phòng cho khách quý, tất cả mọi người đều ngừng trò chuyện, đang tìm nơi phát ra âm thanh.
Quý Đình Hiên thật sự là một đứa cháu hiếu thảo, tuy không biết xảy ra chuyện gì nhưng vẫn ngay lập tức ôm lấy ông nội của mình.
Hạ Phác Hồng đã biết đại khái, vậy là vụ án ám sát nhắm vào cậu ta sắp sửa bắt đầu rồi.
Ngược lại cậu ta còn có chút khí khái nam nhi, thấy trong số những người ở đây, vua cờ bạc là người già nhất, trước khi vệ sĩ đuổi đến đã chắn ở phía trước.
Mạch Gia Câu vừa lùi lại phía sau hai bước đột nhiên tiến lên, chạy vọt vào trong phòng.