.
Chương 989:
Cùng lúc đó, giọng nói vang lên tiếp theo trong máy hát đĩa chính là của thượng tá George.
Anh ta nói: “Chỉ cần nhiệm vụ của ngài thành công, Không quân Hoàng gia sẽ đồng hành cùng ngài suốt chặng đường, đưa ngài và số tiền của ngài ra nước ngoài, từ nay trở đi bắt đầu cuộc sống tự do tự tại tốt đẹp của ngài, sếp Mạch, từ tận đáy lòng tôi cảm thấy vui mừng hay cho ngài."
Tuy rằng đây chỉ là hai câu nói ngắn gọn, nhưng lượng tin tức thật sự rất khổng lồ.
Nó lớn tới nhất mọi người có mặt ở hiện trường nhất thời không kịp phản ứng lại.
Nhưng Mạch Gia Câu là người đã làm đội trưởng của Đội Phi Hổ cả đời, anh ta đã nhanh chóng phản ứng lại, anh ta nâng súng lên và bắn.
Cùng lúc đó, A Quý giơ hai tay lên đỡ đạn cho Hạ Phác Hồng, Tống Thời Vu và Quách Thụy từ phía sau lao tới, giật lấy súng!
Cho nên ngay khi Mạch Gia Câu vừa định bóp cò súng bóp cò, súng đã bị nâng lên, tiếng nổ bùm phóng thẳng lên trời.
Hiện trường hỗn loạn hoàn toàn, vệ sĩ của các gia đình bất chấp tiếng súng nổ mà chạy về phía chủ nhân nhà mình.
Một vụ ám sát đã ấp ủ từ lâu, cứ như vậy đã khép màn mà không hề có một dấu hiệu báo trước.
Mạch Gia Câu thực sự rất bối rối, bởi vì tuy rằng súng của anh ta có phát ra tiếng, cũng có ánh lửa, nhưng bắn mấy phát rồi vẫn không thể đâm xuyên qua trần nhà, điều này chứng minh thứ đựng trong súng chính là đạn giấy, cũng chính là đầu đạn giả làm từ giấy vụn, hay còn được gọi là đạn huấn luyện.
Đạn giấy là một loại đạn, nhưng được đội Phi Hổ dùng để huấn luyện, nó không thể làm hại người khác.
Mà bắt đầu từ giờ phút này , Mạch Gia Câu đã trở nên luống cuống.
Thứ đặt trong súng anh ta chính là đạn giấy, không thể bắn chết người, vậy thì anh ta sẽ ám sát như thế nào?
Hiện trường có nhiều vệ sĩ như vậy, trong tay mỗi người đều có súng, giết chết anh ta cũng chỉ cần một viên đạn mà thôi, điều phải làm lúc này đương nhiên là chạy.
Quách Thụy và Tống Thời Vu cố tình muốn thả anh ta đi, không thật sự đánh nhau với anh ta, nhưng anh ta cũng thật sự có năng lực.
Sau khi phát hiện trong súng chính là đạn giấy, anh ta cong lưng tránh thoát Tống Thời Vu, sau đó đập báng súng về phía Quách Thụy, ngay khi Quách Thụy giật lấy súng, anh ta đẩy súng ra ngoài, quay đầu nhìn thấy bên ngoài cửa toàn là vệ sĩ của các gia đình đang xông vào bên trong phòng, anh ta nhảy một bước xa lên cửa sổ, sau đó phá cửa sổ kính lăn người ra ngoài, tháo bộ đàm xuống rồi hét lên: “Tất cả các đơn vị chú ý, có sát thủ, có sát thủ, tên đó đang chạy trốn về hướng bờ biển, nhanh chóng tập hợp ở bên bờ biển, nhanh chóng, tập hợp ở bên bờ biển, OVER!"
Trong khi thông báo với các thành viên đội Phi Hổ, anh ta vừa chạy trốn, khi Quách Thụy và những người khác đuổi theo đến cửa sổ thì anh ta đã không còn tăm hơi.
Và cùng với tiếng súng nổ, toàn bộ địa điểm đã trở nên hỗn loạn.
Cô dâu và các phù dâu bầu bạn vừa mới xuống khỏi thang máy đã lập tức bị dọa quay trở về, các cô gái ở trong thang máy hét chói tai hết đợt này đến đợt khác, co rúm lại trong một góc.
Các phóng viên vốn dĩ đang canh trước cửa phòng cô dâu, tất cả đều đã chạy đến phòng cho khách quý, giơ cao máy ảnh muốn chụp những tin tức nóng hổi và hấp dẫn nhất.
Cửa phòng dành cho khách quý đã được đóng lại từ lâu, vệ sĩ của các nhà đứng thành vòng, vây quanh các lão phú ông đang run bần bật ở bên trong.
Bên ngoài hành lang còn có nhân viên phục vụ chạy tán loạn, có khách đang hô to gọi nhỏ, chạy loạn khắp nơi.
Tất cả mọi người đều biết đã xảy ra chuyện, cũng suy đoán có lẽ đã có người chết.
Nhưng người chết là ai và thủ phạm là ai?
Đám thợ săn ảnh chỉ muốn chụp lại tin tức giơ cao máy ảnh, thậm chí còn anh dũng hơn cả cảnh sát, xách máy chạy giống như mấy con chó vui vẻ.
Trong ngoài toàn bộ khách sạn đều là cảnh sát, cũng như khắp nơi là thành viên của đội Phi Hổ, cùng với đó là các vị khách đang hoảng loạn.
Mà đúng lúc này, cả tòa nhà đều quanh quẩn âm thanh phát ra từ máy hát đĩa, chính là giọng nói của Mạch Gia Câu.
Đây là tư liệu sống mà Tô Lâm Lang đặc biệt trích xuất, ghép các đoạn ghi âm lại, cho nên điều mà Mạch Gia Câu đang nói hiện tại chính là: "Thượng tá George, súng, viên đạn và dấu vân tay của Tiền Phi Long, ngài đã chuẩn bị xong hết rồi chứ!”
Ngay sau đó là giọng nói của thượng tá George: "Sếp Mạch, trước hết tôi xin thay mặt Nữ hoàng, thay mặt cho chính phủ nước Anh, bày tỏ lòng biết ơn trước sự đóng của ngài cho nước Anh."