.
Chương 990:
Các ông chủ giàu có ở trong phòng cho khách quý nghe được cuộc đối thoại, run bần bật, sau đó hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng bọn họ có thể đoán được rằng, đoạn ghi âm đang được phát ra hiện tại là một vụ án mưu sát.
Nhưng tại sao vụ án mưu sát lại dính dáng đến Nữ hoàng, dính dáng đến chính phủ nước Anh, chuyện này lại là chuyện gì nữa đây?
Các phóng viên cũng tương tự, có người đang ghi hình, có người đang chụp, tất cả mọi người đều muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Cùng lúc đó, Mạch Gia Câu đã cởi bỏ huy hiệu của đội trưởng, lấy khăn che mặt, ẩn thân vào trong các thành viên của đội Phi Hổ.
Tất cả thành viên của đội Phi Hổ đều bị anh ta triệu tập đến ngoài bãi biển, lúc này đang truy lùng sát thủ.
Và điều anh ta phải đối mặt, chính là cục diện khó khăn nhất mà anh ta từng gặp phải trong đời này.
Anh ta biết rằng bản thân đã bị nghe lén, thậm chí bị ghi âm, nhưng việc nghe lén bằng điện thoại di động chính là phát minh mới nhất của Hạ Phác Hồng, cho nên anh ta cũng không biết điện thoại di động của bản thân đã bị nghe lén.
Các thành viên của đội Phi Hổ ồn ào tìm kiếm sát thủ ở khắp nơi, trao đổi khẩu lệnh với nhau, đi tìm anh ta, muốn nhận hướng dẫn nhiệm vụ.
Các thợ săn ảnh từ báo chí và đài truyền hình đang lao đến từ bốn phương tám hướng, chụp ảnh như điên.
Mạch Gia Câu đã sắp xếp đâu vào đấy, lên kế hoạch cho hành động tiếp theo của anh ta.
Đầu tiên anh ta gọi điện cho đồn cảnh sát ở Thâm Thủy Bộ, yêu cầu cảnh sát trưởng Nghê nhanh chóng dẫn người cất cánh, sau đó liền tập trung nhìn chằm chằm ngoài biển.
Bởi vì sẽ có người đến tiếp ứng anh ta, đó chính là thượng tá George.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, cuối cùng anh ta cũng nhìn thấy du thuyền, vì thế anh ta giơ hai tay lên cao, ra sức múa may.
Nhưng đột nhiên, anh ta cảm thấy phía sau trào lên một loại cảm giác lạnh lẽo, anh ta theo bản năng quay đầu lại, liền nhìn thấy Tô Lâm Lang đang đứng trên ban công tầng hai, cũng đang yên lặng nhìn anh ta.
Cô mặc một chiếc áo khoác dài màu xanh biển, bên trong là một chiếc váy màu xanh lam nhạt, đội trên đầu chiếc vương miện được nạm kim cương và trân châu, mặc một bộ quần áo cực kỳ nhã nhặn nhưng vẫn tôn lên làn da cực kỳ trắng của cô, gương mặt cũng rất đoan trang.
Chỉ nhìn lướt qua một lần, trông cô phảng phất như một vị Nữ hoàng thực sự, khí phách mà uy nghiêm.
Khuôn mặt cô vô cảm, trong mắt cũng không hề có gợn sóng, nhìn chằm chằm vào anh ta giống như đang nhìn thẳng vào một món đồ vật bình thường.
Mạch Gia Câu nhìn cô chằm chằm trong vài giây, phía sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh ướt đầm áo.
Nhân tiện, thực ra trước đó khi Tô Lâm Lang không chịu nghe theo lời khuyên của anh ta và nhất quyết đến tham gia hôn lễ, Mạch Gia Câu đã có dự cảm không tốt.
Tô Lâm Lang một thân một mình, còn là phụ nữ, chỉ trong vòng thời gian mấy năm, cô đã khiến hàng trăm ngàn xã hội đen ở Cảng Thành tôn cô như thiên lôi sai đâu đánh đó, xứng đáng với danh hiệu Nữ hoàng của Cửu Long, đương nhiên năng lực của cô không hề nhỏ.
Cô vẫn luôn là người khiến Mạch Gia Câu kiêng kỵ nhất khi muốn giết Hạ Phác Hồng.
Anh ta chưa bao giờ chiến đấu với cô, nhưng anh ta biết sự lợi hại của cô, cho nên ám sát một lần không thành công, anh ta liền từ bỏ.
Hiện tại mục tiêu duy nhất của anh ta, chị có lấy tiền rồi chạy trốn.
Tô Lâm Lang nhìn chằm chằm Mạch Gia Câu, trong ánh mắt không hề có gợn sóng, cũng xem như bình tĩnh.
Mạch Gia Câu nhìn cô, nhưng trong lòng đang rạn nứt thành một lỗ hổng lớn, bởi vì anh ta không nhìn thấu được cô, cũng không thể đoán được cô.
Anh ta suy nghĩ một lúc, giơ thẳng hai ngón tay lên, sau đó cong hai ngón tay xuống, làm động tác quỳ xuống về hướng Tô Lâm Lang.
Điều này có nghĩa là anh ta biết cô đang chơi anh ta, anh ta cũng nhận thua, không giết Hạ Phác Hồng nữa, chỉ yêu cầu cô buông tha cho mình.
Tô Lâm Lang không nói gì, cũng không hề nhúc nhích, vẫn nhìn từ trên cao xuống như cũ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Mạch Gia Câu.
Mạch Gia Câu đã nghe thấy tiếng động cơ du thuyền, mặc kệ Tô Lâm Lang có làm như thế nào, mục tiêu của anh ta chỉ có một, trốn!
Ngay lúc này, anh ta vừa quay đầu lại liền thấy một chiếc du thuyền màu trắng lớn đang hướng về phía bãi biển.
Anh ta và thượng tá George đã thỏa thuận từ trước, chỉ cần Hạ Phác Hồng chết, anh ta sẽ lập tức phát radar yêu cầu quân Anh đang đóng quân tại Cảng Thành chi viện, cho nên mắt thấy du thuyền sắp sửa cập bến, từ xa anh ta đã khua tay múa chân ra hiệu rằng mọi chuyện đã thành công.
Anh ta điên cuồng dùng tay ra hiệu ra ngoài biển, ra hiệu cho thượng tá George rằng bản thân đã lo liệu mọi việc thỏa đáng.
Trong lúc ra hiệu bằng tay, anh ta cũng đang suy nghĩ, tại sao Tô Lâm Lang đang nhìn chằm chằm vào mình vẫn chưa nổ súng bắn chết mình.
…