[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1074

Chương 1074 -
Chương 1074 -

Ninh Yên vẫy tay gọi, Ninh Miểu ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cô.

Ninh Yên sờ sờ mái tóc ướt của cô: "Mỗi người đều phải tự đi hết con đường của mình, người khác không thể giúp được, em đi sấy tóc đi."

Các em cô là người cảm tính, trong khi cô lý trí hơn.

"Vậy anh họ thì sao? Có cần nói với bác một tiếng không?” Ninh Miểu dựa vào người chị, cảm thấy lại có sức lực, cô không muốn chạy trốn như vậy, cô bị Dương Liễu kéo dậy, ấn trước bàn sấy tóc.

"Cần, để bác ấy tự xử lý." Ninh Yên không định giúp bác cả quản con trai, nhưng điểm phân phối này nên được thay đổi lại, vị trí làm việc nên được điều động cho phù hợp.

Ai, cảm giác càng ngày càng có nhiều chuyện, khi nào thì cô mới có thể về gặp chồng đây, ngày nào hắn gọi điện thoại cho cô cũng có chút lo lắng.

Mấy ngày kế tiếp, cô rất bận bù đầu, bàn bạc với Đan Đan phải làm gì, để cô ấy phân phó xuống.

Mà công việc hàng ngày của điểm phân phối không có vấn đề gì, chỉ là... sổ sách có chút vấn đề.

Ngay khi Ninh Yên phát hiện ra có gì đó không ổn, cô đã báo án và cử kế toán viên làm kế toán đến, còn lại thì chờ thông báo.

Sau sai lầm như vậy, Ninh Anh Kiệt không thể trốn tránh trách nhiệm, đình chỉ công tác, chỉ chờ vụ việc được làm rõ.

Cô cất nhắc một trong những nhân viên cấp dưới lên để thay thế tạm thời.

Sau một ngày bận rộn, lúc Ninh Yên trở về đã hơn tám giờ, vừa định mở cửa thì Paul đột nhiên xuất hiện.

Hắn nắm lấy cánh tay Ninh Yên, ánh mắt sáng ngời: "Cô Ninh, tôi đã nghe nói miếng ngọc kia xuất hiện ở HK, tôi muốn đi xem, tôi muốn miếng ngọc kia! Cô đi cùng tôi đi.”

Hắn có vẻ quyết tâm phải giành được.

Ninh Yên cảm thấy lạ, hỏi lại: "Tôi đi làm gì? Tôi cũng không mua nó."

"Giúp tôi xác định là thật hay giả." Paul cảm thấy cô trên thông thiên văn dưới tường địa lý, chắc chắn cô biết giám định bảo vật.

Ninh Yên im lặng, từ tận đáy lòng, cô không muốn đi HK, đi một chuyến thực sự rất mệt mỏi: "Anh chỉ cần thuê một chuyên gia văn vật là được, tôi đang mang thai một, không thể chạy lung tung."

Kể từ khi Paul nghe được câu chuyện đó, hắn đã bị ám ảnh bởi ngọc. "Dọc đường tôi sẽ sắp xếp để cô thoải mái, rồi tìm một vài chuyên gia y tế chăm sóc suốt chặng đường."

Ninh Yên:...

"Anh mời một chuyên gia văn vật cũng không tiêu nhiều tiền như vậy, thật sự không có lợi, Đan Đan cũng hiểu rất rõ phương diện này, để cô ấy dẫn theo một chuyên gia văn vật đi cùng anh."

Đây là kế hoạch từ trước của họ.

Paul ngơ ngác nhìn cô: "Nhưng tôi chỉ tin cô."

Cho dù mặt Ninh Yên có dày, cô cũng cảm thấy áy náy vài giây: "Không phải tôi không giúp anh, mà là tôi không đi được."

"Tôi sẽ lo việc này, cứ quyết như vậy nhé." Paul sợ cô sẽ từ chối, lập tức bỏ chạy.

Đan Đan bước ra khỏi bóng tối: "Không ngờ anh ta lại ngây thơ như vậy, tôi có chút không nhẫn tâm.”

"Tôi cũng không nhẫn tâm." Ninh Yên thở dài: "Nếu không, chúng ta hãy quên đi, ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình.

Cô chỉ muốn trở về trụ sở của tập đoàn Cần Phong!

Khóe miệng Đan Đan giật giật: "Như vậy không tốt, chúng ta đã chi nhiều tiền như vậy, cùng lắm là... đừng bán cho anh ta."

Ninh Yên không khỏi cười nhẹ, đây là nước mắt cá sấu sao?

Đan Đan đã quen với cô, nói chuyện rất tùy ý: "Cô vẫn còn cười? Anh ta không làm theo kịch bản, phải làm sao đây?"

HK, Ninh Yên đứng trên ban công phòng khách của khách sạn Văn Hoa nhìn cảnh đêm phía xa xa, tràn ngập ánh sáng rực rỡ và tràn đầy màu sắc, giống như một thành phố không bao giờ ngủ.

Chỉ cần nhìn nó như vậy thôi là lòng cô đã thấy yên bình khó nói thành lời.

Đan Đan cầm ly rượu đỏ đứng bên cạnh cô không khỏi xúc động nói: "Khi nào thủ đô của chúng ta cũng có cảnh đêm đẹp như vậy chứ?"

Đây là lần đầu tiên cô ta đến đây, nhìn thấy tất cả những thứ khác với nội thành."

"Không đến mười năm." Ninh Yên uống một ngụm nước trái cây, cuối cùng cô vẫn đứng đây, nhân sinh gặp gỡ cũng rất khó nói trước.

Nghiên Lẫm thiếu kiên nhẫn, sống chết không cho cô đến HK, cha mẹ cũng không đồng ý nhưng đây là mệnh lệnh của cấp trên.

Bình Luận (0)
Comment