[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1075

Chương 1075 -
Chương 1075 -

Đan Đan ngày càng ngưỡng mộ cô, thông minh lại độc lập, tự tin và phóng khoáng, cô có một loại khí chất rất đặc biệt, không biết hình dung thế nào, ừm, là khí chất đại quốc.”

“Bộ dáng tràn đầy tự tin của cô khiến người ta phấn chấn, tôi rất thích nó.”

Chưa bao giờ thấy khoảnh khắc Ninh Yên hèn mọn, lúc nào cũng thoải mái, cô luôn mạnh mẽ, tự tin và khiêm tốn, khí chất này rất hấp dẫn người khác.

Ở cùng cô sẽ không phải lo lắng thất bại.

“Cộc cộc.” Tiếng gõ cửa vang lên, hai người đưa mắt nhìn nhau.

Là Paul: “Hai vị tiểu thư xinh đẹp, hai người phải chuẩn bị trước cho đêm đấu giá ngày mai, có gì cần tôi giúp thì cứ nói.”

Ninh Yên và Đan Đan cũng không thiếu đồ trang sức và quần áo xinh đẹp nên không cần đàn ông tặng đồ.

“Được, tôi biết rồi.”

Paul đưa hai cuốn sổ đấu giá xinh đẹp ra: “Đây là sổ tay đấu giá, hai người có thể xem trước một chút, lần này có hơn trăm người đăng ký buổi đấu giá, có những nhà sưu tập từ khắp nơi trên thế giới, không thiếu những người có quyền lực hơn cả tôi.”

Hắn đã nghe ngóng, thăm dò đối thủ của mình.

Ninh Yên tiện tay mở cuốn sổ đấu giá ra, đa số đều là đồ trang sức và các đồ cổ, trong đó có một số bảo bối mà các cô đã sắp xếp trước đó, nhớ cách lăng xê và đóng gói tốt nên dưới mỗi món đồ đều có lời giới thiệu lộng lẫy bên dưới. Còn các loại cao lớn nếu được phủ một lớp kim quang sẽ khiến nam nữ hồng trần si mê.

Lúc trước bài lăng xê nhỏ trên các tờ tờ báo lá cải có tác dụng tương đối tốt, giá trị con người tăng vọt, rất nhiều người sưu tập đều đến vì những món đồ này.

“Nếu không mua được khối ngọc này thì đổi cái khác đi, những thứ khác cũng không tệ.”

Paul thổ lộ tiếng lòng: “Tôi mua để cầu hôn, điều đó chứng tỏ tôi rất có thành ý.”

Ninh Yên nhíu mày: “Đối phương xuất thân cao quý, lại thích câu chuyện tình yêu của Romeo và Juliet?”

Paul khiếp sợ nhìn cô: “Làm sao cô biết?”

Không thể nào điều tra được, người này xa ngoài vạn dặm, bạn bè của hắn cũng không biết.

“Đoán.” Ninh Yên kỳ lạ hỏi lại: “Đây là logic suy luận bình thường, rất khó khăn sao?"

Paul vỗ trán thở dài, hắn không hiểu thiên tài thế giới.

Buổi tối hắn không ở lại lâu, rất có phong độ thân sĩ, đương nhiên hai cô gái cũng có lòng tự tôn tự ái và không có ý gì với hắn.

Ninh Yên nhún vai, nằm trên giường không muốn nhúc nhích: “Đã sắp xếp đến đâu rồi? Đây là một khâu rất quan trọng, phải dựa vào bọn họ mới có thể tô đậm không khí ở hiện trường.”

“Có lẽ đã đến rồi, tôi đi liên lạc một chút.” Chỉ cần nhìn cái bụng nhô lên của cô, cô ta cũng thấy áy náy, nếu không thể thay thế được cô ta cũng không để cô mang thai đi bôn ba ngàn dặm.

“Cô cứ nghỉ ngơi tốt đi, những chuyện này để tôi xử lý là được.”

Ninh Yên buồn ngủ vuốt bụng: “Cô đừng tự mình ra mặt.”

Bảo bối rất biết điều, ngoại trừ tham ăn và tham ngủ thì không có chỗ nào không thoải mái, điều này khiến cô rất vui mừng.

“Tôi biết rồi.” Đến lúc Đan Đan rời đi quay đầu nhìn lại thì thấy Ninh Yên đã ngủ rồi.

Cô mỉm cười, lặng lẽ rời đi.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Ninh Yên quay đầu nhìn về phía giường còn lại, không có ai nhưng có dấu vết có người ngủ.

Cô cầm lấy tờ giấy nhớ trên đầu giường, là Đan Đan để lại, tôi có việc phải ra ngoài, cô làm gì cứ làm đi.

Ninh Yên dụi mắt, được, đi ăn sáng.

Đan Đan phụ trách những việc cụ thể, còn cô là người ra lập kế hoạch, phải tu chỉnh thay đổi trong bất cứ tình huống nào và bất cứ lúc nào, đây là bài kiểm ra sự nhanh trí của một người.

Trong nhà ăn, người ăn sáng không nhiều, Ninh Yên tìm một chỗ bên cạnh cửa sổ, có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.

Nhân viên phục vụ ân cần đến đó phục vụ, nhưng lại nói bằng tiếng Quảng Đông, Ninh Yên khó nghe nên chỉ nói bằng tiếng Anh: “Sủi cảo tôm, xíu mại, cánh gà, chân ngỗng hấp sốt bào ngư, há cảo, tôi muốn một nồi phá lấu bò và một ly nước sôi.”

Nhân viên phục vụ nói tiếng Anh tốt và có thể giao tiếp.

Ninh Yên rất thích ăn đồ ngon và uống trà vào buổi sáng, nó khiến tâm trạng hôm đó của cô rất tốt.

Bình Luận (0)
Comment