[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1078

Chương 1078 -
Chương 1078 -

Sau đó, ông vì lý do bất khả kháng không ở lại HK mà đến đất nước lá phong xa xôi.

Trước khi đi, ông lo lắng cho đứa con gái yêu quý của mình nên đã để lại thứ gì đó.

Nếu con gái tìm đến HK, ít nhất sẽ không phải lưu lạc đầu đường.

Ninh Yên nhìn mật khẩu 194988, chợt hiểu ra, ngày 8 tháng 8 năm 1949, có thể là ngày gia đình ly tán.

Năm 1949 đã xảy ra chuyện gì, cả thế giới đều biết.

Lúc rời đi cứ ngỡ sẽ sớm gặp lại nhau, nhưng thế sự khó lường, kiếp này không bao giờ gặp lại nhau, sinh tử chia cắt.

Cô thu dọn đồ đạc, đóng cửa két lại rồi quay người rời đi.

Quản lý đang đợi ở cửa, thấy cô đi tới liền nhanh chóng đưa cô qua bốn cánh cổng rồi trở lại mặt đất.

Ninh Yên lấy thẻ ngân hàng ra, “Tôi muốn kiểm tra số dư.”

Trong văn phòng có một cái máy tính, quản lý tiếp nhận việc tra cứu thẻ ngân hàng, động tác của hắn ta không nhanh, thủ tục cực kỳ rườm rà.

Ninh Yên ngồi ăn trái cây kiên nhẫn chờ đợi.

Không biết đã qua bao lâu, nhưng giọng nói hào hứng của quản lý vang lên: “Được rồi, đã có kết quả.”

“Bao nhiêu?” Ninh Yên nghiêng người tới, mấy nghìn cũng được, cô có thể lấy về làm kỷ niệm cho Nghiêm Lẫm.

Nếu đoán đúng thì người mở két sắt và để lại đồ chắc chắn là ông ngoại của Nghiêm Lẫm.

Ánh mắt của quản lý thay đổi khi nhìn cô, "Thẻ này đã 10 năm không được động tới, nhưng tiền lời đầu tư mấy năm qua thật kinh người."

"Tình lời đầu tư?" Ninh Yên nghi hoặc, đây không phải là thẻ ngân hàng sao?

"Thưa quý cô, những cổ phiếu này đã tăng giá rất nhiều, cổ phiếu ngân hàng Hối Phong của chúng tôi cũng tăng khá tốt.”

Ninh Yên chợt hiểu ra, là mở chứng khoán.

Cô nóng lòng nhìn vào số tiền ở cột cuối cùng, cô có phải bị hoa mắt không? Đếm đi đếm lại vẫn có bảy chữ số.

Phát tài chỉ sau một đêm! Trái tim nhỏ bé của cô đập loạn xạ!

“Ngài muốn rút sao?” Ánh mắt quản lý đầy hâm mộ, lớn lên vừa xinh đẹp lại vừa giàu có như vậy.

"Không được." Ninh Yên cảm thấy có chút choáng váng, cần trở về suy nghĩ một chút.

Nhưng gương mặt vẫn điềm tĩnh thong dong.

Quản lý nở nụ cười nói: "Được, nếu ngài muốn sử dụng hoặc rút tiền yêu cầu mang theo con dấu."

Hắn còn muốn tiễn Ninh Yên ra ngoài, nhưng Ninh Yên từ chối.

Cô bước tới sảnh, nhìn về phía vệ sĩ đang đứng trước đó, không có ai!

Có lẽ chờ lâu nên người ta lo lắng đi tìm.

Cô lặng lẽ đứng chờ, nếu không tìm được hẳn sẽ sớm quay lại.

Tuy ngoài mặt cô tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang rối bời.

Mẹ ruột của Nghiêm Lẫm rốt cuộc là người như thế nào? Hoàn cảnh gia đình của ông ngoại hắn như thế nào?

Tất cả cô đều không biết.

Khi mẹ Nghiêm Lẫm qua đời, hắn vẫn còn nhỏ, không hiểu gì cả, mà bác sĩ Nghiêm chưa bao giờ nhắc đến điều đó.

Có vẻ như cô phải tìm cha chồng để hỏi chuyện.

Thu nhập tăng hơn 20 lần trong hơn 10 năm, quá khoa trương.

Nhưng cô nhớ lại tin một nhà đầu tư chứng khoán tìm lại được tài khoản chứng khoán đã được giữ suốt 20 năm của mình, phát hiện ra nó tăng gấp 184 lần.

Một giọng nói vang lên: “Ninh tổng, cô đã đi đâu thế? Tôi tìm khắp nhà vệ sinh cũng không tìm thấy cô."

Vệ sĩ chạy tới, mồ hôi đầm đìa, lo lắng.

Ninh Yên bình tĩnh nói: "Tôi lạc đi, vẫn luôn ở chỗ này chờ anh, đi, chúng ta trở về khách sạn."

Vệ sĩ ước gì cô sớm quay về, nếu cô có chuyện gì thì tất cả mọi người đều xong đời.

Đan Đan vẫn chưa về, Ninh Yên cũng không liên lạc được với cô ấy nên cô liền ngủ thiếp đi.

Cô ngủ đến tận chạng vạng, nhưng lại tỉnh dậy vì đói.

Bên tai vang lên một giọng nói quen thuộc: "Tỉnh rồi à? Đứng dậy thay quần áo đi."

Là Đan Đan đã quay lại, Ninh Yên chật vật đứng dậy: "Ăn gì chưa? Chúng ta gọi món gì trước đi."

Một phần mì xào khiến Ninh Yên rất hài lòng, cô ăn một miếng lớn.

Thịt bò thơm ngon mềm, sợi bún dai, không ngấy và cũng không quá béo.

Đan Đan không khỏi bật cười: “Ăn ngon như vậy sao?”

Cô gọi một phần mì, bao gồm nội tạng bò, viên bò và xúc tu mực. Nước súp rất tươi.

“Nếm thử xem.” Ninh Yên ra hiệu cho cô ấy tự mình cầm lấy.

Bình Luận (0)
Comment