Đan Đan cũng không khách khí, cô đã nếm thử món mì xào này, đồng thời chia sẻ nội tạng bò và các món ăn kèm khác.
Thịt quay tứ vị cũng rất ngon, gồm có bồ câu sữa, heo sữa, heo nướng, gà xé nhỏ, mỗi loại đều có nét đặc trưng riêng.
Vì dùng bữa trong phòng khác nên không lo về hình tượng, hai người vùi đầu ăn và ăn rất nhiều.
Đan Đan ăn rồi lại ăn, ăn xong còn hô lên: "Không được, cứ ăn với cô như vậy tôi sớm muộn gì cũng mập lên".
Cô cũng là người thích ăn, có chung sở thích với Ninh Yên.
Ninh Yên đã quen với việc cô sẽ than phiền vài câu sau mỗi bữa ăn, sau đó lại ăn uống thả cửa.
"Cô định mặc quần áo gì?"
Đan Đan chỉ chuẩn bị một chiếc sườn xám màu trắng sữa, rất hợp với khí chất của cô ấy.
Ninh Yên giúp cô ấy vén tóc lên, búi tóc xinh đẹp.
Ninh Yên mặc một chiếc váy rộng màu đen mà cô đã mặc trong bữa tiệc ở thủ đô, không còn cách nào khác, lấy vóc dáng hiện tại của cô chỉ có thể mặc loại váy này.
Cô không làm tóc, thả mái tóc đen dài xuống vai, tô một chút son.
Đan Đan nhìn người phụ nữ diễm lệ trước mắt, trong mắt hiện lên một tia hâm mộ, "Người đẹp đúng là người đẹp. Dù không trang điểm vẫn đẹp đến nao lòng."
Ninh Yên nhướng mày, "Tôi chỉ muốn hoàn thành công việc này rồi về nhà càng sớm càng tốt. Chồng tôi sắp điên rồi. Anh ấy nói ai cản tôi quay về đều sẽ đập cửa nhà đó."
“Phì.” Đan Đan chưa từng gặp Nghiêm Lẫm, nhưng vẫn biết có một người như vậy.
Buổi đấu giá được ấn định vào lúc tám giờ, nhưng 7 giờ 30 là đã có thể tiến vào.
Hai người lặng lẽ đi vào, Paul nhìn thấy liền vẫy tay: "Ở đây."
Ninh Yên nhìn quanh, thấy có rất nhiều người quen, dọc đường đi chào hỏi.
Paul vui vẻ kéo Ninh Yên ngồi xuống bên cạnh mình: “Cô phải giúp tôi.”
“Tôi biết.” Ninh Yên cầm thẻ bài trong tay chơi đùa, cô cũng đăng ký.
Tất cả người quen đều tới, ngồi vây quanh Ninh Yên: "Cô Ninh, cô không thể thiên vị như vậy, cô cũng phải giúp tôi."
Ninh Yên khóe miệng giật giật, "Điều gì khiến các người cho rằng tôi có thể giúp đỡ mọi người chứ? Đây là đấu trường danh lợi , tôi vừa không có danh, lại chẳng có lợi."
"Nhưng cô có dung mạo tuyệt thế và chỉ số IQ siêu cao. Đây là hai vũ khí lợi hại."
Hầu hết mọi người chỉ có một trong hai, mà một mình cô thì lại có được cả hai thứ, cô đúng là nghịch thiên.
Một người như vậy sao có thể kém chứ? Sớm muộn gì cũng sẽ phát đạt, đến lúc đó muốn lôi kéo làm quen thì đã quá muộn.
Ninh Yên không chỉ có năng lực xã giao mạnh mẽ, quan trọng hơn là mọi người đều thấy được tiềm lực to lớn của cô, muốn kết bạn với cô trước.
Giống như lần này, người ngồi đây chưa chắc đã muốn mua món gì, nhưng kết nhóm cùng nhau tham gia một sự kiện là phương thức kéo gần mối quan hệ tốt nhất, bọn họ không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Trong mắt Ninh Yên, có thể xem như bọn họ đang tổ chức team building.
Ninh Yên yên lặng lấy ra một nắm thịt bò khô chia cho mọi người, ừm, trông càng giống team building.
Những người khác nhìn bọn họ ăn uống, vẻ mặt không nói nên lời, bọn họ đang làm cái quái gì ở đây vậy?
Buổi đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu, người chủ trì làm sôi động bầu không khí trên sân khấu và mời những người nổi tiếng lên biểu diễn, đẩy bầu không khí lên cao trào.
"Vật phẩm đấu giá đầu tiên là ngọc tỷ của hoàng đế Càn Long, có màu xanh trắng đan xen, cực kỳ quý hiếm. Nghệ thuật chạm khắc có thể nói là kiệt tác hàng nghìn năm. Người dẫn chương trình liên tục giới thiệu các vật phẩm đấu giá khác nhau.
"Ở Trung Quốc, hoàng đế được xem là con trời, biểu tượng của rồng, chí cao vô thượng. Mà vị hoàng đế Càn Long này là bậc đế vương ưu tú nhất trong ngàn năm qua, là một người thập toàn thập mỹ."
"Ngọc tỷ mà ngài từng sử dụng có thể mang lại may mắn, tuổi thọ, sức khỏe cho người sở hữu..."
Sau khi ca ngợi một đợt, cuối cùng lại quay lại chủ đề: "Giá khởi điểm là 10 vạn, mỗi lần đấu giá tăng ít nhất hai nghìn."
Hắn vừa dứt lời đã có người giơ cao tấm biển: "11 vạn."
"12 vạn."
Khối ngọc tỷ này chính là hàng mở màn được an bài trước, mở màn đã nổ ra đợt cạnh tranh khốc liệt giữa mọi người, giá cả cũng tăng lên từng chút một.