[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1085

Chương 1085 -
Chương 1085 -

Trung tâm y tế có một khu chăm sóc đặc biệt, điều kiện tốt, nhưng lệ phí rất đắt hơn nữa không thể hoàn trả, hầu hết mọi người đều nỡ vào trong đó.

Ninh Yên không thiếu tiền nên đã đặt trước, trung tâm y tế có hệ thống sưởi ấm, còn có nhân viên y tế sản phụ khoa chuyên nghiệp, chăm sóc trẻ sơ sinh vô cùng chuyên nghiệp.

Cô nhìn bóng dáng Dương Liễu, trong lòng cực kỳ cảm động.

Mấy ngày nay Dương Liễu luôn ở bên cạnh cô và đứa bé, lúc cô chưa sinh con, mỗi ngày bà đều ở bên cạnh cô, lo toan chế độ ăn uống và sinh hoạt hàng ngày, bà rất cẩn thận và chu đáo, lúc chân cô bị chuột rút ở giai đoạn cuối thai kỳ, bà còn xoa bóp cho cô.

Còn sau khi cô sinh con, bà đều giành việc thay tã, giặt tã và làm bữa ăn cho con cô mà không hề phàn nàn.

Không thể phủ nhận bây giờ bà là một người mẹ tốt và đảm đang.

Tảng băng trong lòng Ninh Yên dần dần tan chảy, có lẽ cô đã sinh con, nên càng cảm tính. "Mẹ, hai ngày qua mẹ vất vả rồi, trở về nghỉ ngơi thật tốt, ở đây còn có bọn Miểu Miểu."

Dương Liễu được cô quan tâm mà e sợ, từ trước đến nay bà vẫn luôn bù đắp cho cô, lúc con bà bị bế nhầm, bà không chăm sóc Ninh Yên được một ngày, bây giờ để bà bù đắp tất cả cho đứa nhỏ.

Ninh Miểu vỗ ngực bảo đảm: "Đúng vậy, nếu có chuyện gì thì có thể giao cho bọn con, việc gì bọn con cũng làm được hết." Ninh Tứ vẫn luôn dựa bên cũi, ngơ ngác nhìn đứa bé, rồi đột nhiên kêu lên: "Chị, em bé tỉnh rồi."

Đứa bé rất ngoan ngoãn, khi tỉnh dậy cũng không khóc, Ninh Yên thay tã cho bé, rồi lại thoải mái ngủ tiếp.

Trẻ sơ sinh ngủ rất lâu.

Buổi tối, Nghiêm Lẫm tan làm, việc đầu tiên hắn làm khi bước vào là cởi áo khoác, rửa tay và khử trùng tay, nhìn vợ với đôi mắt ngập tràn nụ cười: "Hôm nay em khỏe chưa? Ăn mấy bữa?"

Ninh Yên cầm một quyển sách ngoại ngữ: "Bốn bữa, bé cưng ngủ rồi, đừng làm ồn nó."

Nghiêm Lẫm nhón chân đi đến bên giường nhỏ, vui mừng nhìn đứa nhỏ, đây là con của hắn và Ninh Yên, cục cưng bé nhỏ của hắn.

"Anh nghĩ được một cái tên rất hay, Nghiêm Bảo Lộ."

"Bị minh nguyệt hề bội bảo lộ." Ninh Yên đột nhiên nghĩ tới câu thơ này.

Nghiêm Lẫm tha thiết nhìn đứa con bé bỏng của mình, một người kiên cường trải qua trăm ngàn thử thách lại trở nên dịu dàng: "Đúng vậy, là viên minh châu mà anh nâng niu trên tay."

"Tên hay lắm, vậy đặt là Nghiêm Bảo Lộ." Ninh Yên tỏ vẻ tán thành, đúng là cuồng con gái.

"Anh không định chào hỏi Miểu Miểu sao?"

Nghiêm Lẫm nhìn theo tầm mắt của cô, thấy Ninh Miểu ngồi xổm trong góc tìm kiếm thứ gì đó: "Em ba cũng ở đây à, cảm ơn em đã chăm sóc Tiểu Yên."

Khóe miệng Ninh Miểu giật giật, lúc trước trong mắt anh rể chỉ có chị gái, nhưng bây giờ đã thêm một đứa bé, còn những người khác... đều là không khí.

"Chị ấy là chị của em, chăm sóc chị ấy là việc em nên làm, em cũng rất sẵn lòng."

Cô cũng chỉ chăm sóc chị cô mấy ngày nghỉ đông, cô ấy sẽ sớm trở lại thủ đô để đi học.

Ninh Yên được xuất viện sau một tuần ở lại, nhà cửa đã được cải tạo lại, có hệ thống sưởi, căn phòng ấm áp như mùa xuân.

Ngay khi về nhà, người thân bạn bè và nhân viên đã đến thăm cô, thông thường, Dương Liễu phụ trách tiếp đón.

Thực sự quá nhiều người, cứ hết đợt này đến đợt khác, ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày.

Ninh Yên dứt khoát nói với bên ngoài, cô sẽ làm tiệc đầy tháng cho con gái, đến lúc đó sẽ mời mọi người dùng bữa, tạm thời đóng cửa không tiếp khách.

Ninh Yên đã có thể rời giường, bắt đầu làm việc ở nhà, thư ký chịu trách nhiệm gửi tất cả các loại tài liệu qua.

Dương Liễu thuyết phục cô đừng vội, phải ở cữ trọn một tháng, nếu ở cữ không tốt, sau này sẽ rất phiền phức.

Ninh Yên cũng muốn nghỉ ngơi, nhưng thực sự không được, kế hoạch công việc năm mới đã có sắp xếp trong lịch trình.

Tất nhiên, cô cũng chú ý kết hợp giữa công việc và nghỉ ngơi, khối lượng công việc không lớn, cô chỉ xử lý những việc quan trọng nhất, những chuyện không quan trọng sẽ được phân xuống dưới.

Ôi, đứng ở vị trí càng cao thì trách nhiệm càng nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment