[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1087

Chương 1087 -
Chương 1087 -

Vài câu nói nhẹ nhàng nhanh chóng xoa dịu nỗi lo lắng của hai đứa trẻ khi mới đặt chân đến một nơi xa lạ, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, không hiểu sao chúng lại cảm thấy an tâm, đó là sự yên lòng mà ông bà không thể mang lại cho chúng.

Kim Tích Như rất cảm kích, vẫn là Ninh Yên có cách.

Từ Đạt vui vẻ nói: "Được rồi, đừng khóc, tôi sẽ dẫn bọn trẻ đến nhận cửa, thứ nhất là để chúc mừng cô đã thuận lợi sinh con, thứ hai, tôi muốn chào hỏi một tiếng, tôi muốn đưa bọn trẻ đến trường học ở đây."

"Được chứ, con cái của nhân viên được ưu tiên hơn.” Ninh Yên hiểu ý của bọn họ, "Đừng lo lắng, từ hôm nay trở đi, bọn họ là con cháu của tập đoàn Cần Phong, được hưởng đãi ngộ như nhau, nếu anh có chuyện gì thì cứ đến tìm tôi."

Kim Tích Như vỗ vỗ bả vai Ninh Yên: "Tiểu Yên, gia đình chúng tôi thật may mắn khi có thể gặp được cô."

Thấy khí sắc cô rất tốt, liền biết cô ấy rất thoải mái: "Bé con đâu, để tôi xem một chút."

Nghiêm Lẫm không dám ôm đứa bé qua, mà để Kim Tích Như lại xem, đôi mắt Kim Tích Như sáng lên: "Xinh đẹp như vậy nhất định là bé gái, Nghiêm Lẫm cũng coi như đạt được nguyện vọng."

Rất nhiều người biết hắn rất muốn có con gái.

Tuy nhiên, cũng dễ hiểu, ai lại không muốn một cô gái giống như Ninh Yên?

Ánh mắt Nghiêm Lẫm tràn đầy ý cười, hắn tự hào nói: "Ừm, tên bé con là Nghiêm Bảo Lộ, tên ở nhà là Quả Quả."

Những năm qua, vợ chồng Từ Đạt và Ninh Yên luôn tôn trọng lẫn nhau, qua lại với nhau rất vui vẻ, họ thật lòng vui thay cho cô, tặng cô một phong bì đỏ thật lớn.

Ninh Yên không từ chối, có qua có lại, sau này cô sẽ tìm cơ hội trả lại.

Tiểu Bội đột nhiên nói: "Hiện tại chưa có chính sách kế hoạch hóa gia đình chính thức, nhưng chính sách nói ban hành là ban hành, hai người nhanh chóng sinh thêm một cậu con trai đi.”

Ninh Yên: ...???

Vẻ mặt Nghiêm Lẫm nhàn nhạt: "Tôi chỉ yêu thích con gái, con gái như Ninh Yên bằng trăm con trai, trong vòng trăm dặm không có người phụ nữ nào tốt hơn Ninh Yên của tôi."

Sinh con trai hay con gái là việc riêng của họ, nào đến lượt người khác nói này nói nọ.

Hắn đặc biệt tự hào: "Không đúng, tôi nói sai rồi, không chỉ cách trăm dặm, toàn bộ tỉnh Hắc chỉ có một Ninh Yên, tôi không tìm được người thông minh, xinh đẹp, có năng lực hơn em ấy."

Trong lòng hắn, Ninh Yên là tốt nhất, nếu con gái họ có thể đạt được thành tựu như Ninh Yên, hắn nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.

Xuất phát điểm của Ninh Yên rất thấp, có thể nói cô nghèo trắng tay, nhưng Quả Quả là con gái của Yến gia, có tổ tiên và cha mẹ là chỗ dựa, xuất phát điểm của cô bé điểm cuối mà vô số người tranh đoạt.

Cho nên, nếu bồi dưỡng tốt, nếu không có gì bất ngờ thì phải nói hậu sinh khả úy.

Vẻ mặt Tiểu Bội vô cùng phức tạp: "Bây giờ hai người vẫn còn trẻ nên không hiểu, nhưng sau này sẽ rõ, không có con trai thì mọi thứ đều vô ích, hai người có kiếm nhiều tiền đến mấy thì ai sẽ tiêu? Để người khác họ tiêu, cô cam tâm sao?”

Giọng điệu như một người từng trải, tuổi tác cô không lớn lắm, nhưng lại cậy mình lớn tuổi hơn mà dạy đời.

Vợ chồng Từ Đạt liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt không tốt lắm, bọn họ mang theo cô tới đây là để làm thân với Ninh Yên, chứ không phải phá đám.

Tiểu Bội là con gái của họ, nhưng phải nói rằng từ khi còn nhỏ, cô vẫn luôn tự cho mình là thông minh, khôn nhà dại chợ.

Chuyện nhỏ thì khôn lỏi, chuyện lớn thì hồ đồ, gặp chuyện thì ngơ ngác.

Nếu không phải vì ngoại hình của cô giống Kim Tích Như, mọi người đều tự hỏi liệu có phải cô bị ôm nhầm khi mới sinh không.

Ninh Yên nhíu mày, kế hoạch hóa gia đình được đề xuất từ rất sớm, hai năm qua càng ngày càng gay gắt, mọi người đều hiểu rõ đây là cố ý lát đường, chỉ chờ chính thức đưa ra chính sách.

Cô chỉ thấy lạ một điểm. "Con gái tôi không phải máu mủ ruột thịt của tôi sao? Họ có quan trọng như vậy không? Gia đình tôi không có người thừa kế thì cũng chẳng sao.”

Ban đầu cô chỉ muốn sinh một, nhưng khi mang thai đứa bé rất ngoan, điều này khiến cô nghĩ mình có thể cân nhắc sinh thêm một đứa.

Bình Luận (0)
Comment