[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1089

Chương 1089 -
Chương 1089 -

Ninh Yên có thân phận như vậy, sao có thể cố tình làm khó một người tầm thường nhỏ bé như cô, lúc trước là do Ninh Yên lười để ý, để bọn họ tự giải quyết vấn đề.

"Người quý ở chỗ biết mình biết ta, đố kỵ ghen tị với tôi, nhưng vẫn muốn tôi giúp cô một bước lên trời, người nhà tôi cũng không dám mơ như vậy.”

Sau khi Tiểu Bội được cha mẹ đưa về, cô phải đi tìm việc làm, người trưởng thành không được nhàn rỗi ở nhà mà không có lý do đặc biệt.

Công việc của cô là thông qua kênh ứng tuyển bình thường, thành tích không tốt, những năm này đã bị bỏ phí từ lâu, chỉ có được một vị trí bình thường, mỗi ngày làm việc đều rất vất vả.

Nhưng nếu không làm sẽ bị trục xuất.

Cô cầu xin trước mặt cha mẹ, cầu xin họ giúp cô can thiệp, đi cửa sau và tìm một công việc thoải mái, nhàn nhã mà đàng hoàng.

Tuy nhiên, vợ chồng ông Từ từ chối lên tiếng.

Trong lòng cô oán giận họ.

"Cô sinh được con trai thì đắc ý rồi, không biết còn tưởng nhà cô có hoàng vị phải kế thừa, người biết thì chỉ nghĩ rằng cô không hiểu sự đời.” Ninh Yên không biết cô ta đang nghĩ gì, nhưng chỉ cần không vi phạm pháp luật hoặc vi phạm nội quy quy định của nhà máy, cô sẽ không can thiệp quá nhiều.

"Theo lời của cô, con gái cô cũng là bát nước bị hắt đi, con trai cô không mang họ Từ cũng không họ Kim, sao phải cứ đè hai người này ra hút máu."

Những lời này nói trúng tim đen, mặt Tiểu Bội hoàn toàn trắng bệch: "Tôi không có, bọn họ khăng khăng muốn giữ tôi lại."

"Thôi đi, nói một đằng làm một nẻo, mọi người đều nhìn rõ, không vạch trần cô vì họ nghĩ nhàm chán, ai cũng bận, đừng nghĩ mình thông minh mà chạy đến kích thích tôi." Ninh Yên cũng quá nhàn rỗi rồi, tìm người nói vài câu, thuận tay làm việc tốt.

"Cô nghĩ nhiều rồi, tôi khác với cô, bản thân tôi có thể lăn lộn lên như diều gặp gió, cho dù cô sinh ra một trăm đứa con trai, cũng chỉ có thể dựa vào người khác, xin người khác bố thí."

Nghiêm Lẫm không nhịn được muốn bật cười, cô làm mẹ rồi mà vẫn rất nhạy bén, điển hình phong cách Ninh Yên, hắn rất thích.

Tiểu Bội đâu phải đối thủ của cô, đỏ mặt tía tai nói: "Cha mẹ, đây là cô gái khoan dung và hào phóng trong miệng hai người? Đây rõ ràng là chanh chua đanh đá…”

Biểu cảm của vợ chồng ông Từ vô cùng phức tạp.

Ninh Yên nhíu mày: "Câm miệng, tôi còn chưa nói xong, vẫn chưa đến lượt cô xen vào, cha mẹ cô sinh ra cô, cô không chỉ vô ơn, mà còn chê bai đủ thứ, ngay cả họ của mình cũng thay đổi, rũ bỏ qua quan hệ, đây là bất hiếu."

"Đứng trước mặt hai đứa cháu gái nói con gái vô dụng, là nước hắt đi, là có ý gì? Có phải cô chê chúng trở về để giành tài nguyên với mẹ con cô đúng không! Lợi ích không thể nào chỉ thuộc về một mình cô! Cô không có chút lòng thương với cháu gái, chỉ biết nghĩ đến lợi ích của mình, đây là bất nghĩa. "

Vợ chồng thầy Từ vô thức nhìn hai đứa cháu gái, khi thấy sắc mặt chúng tái nhợt, bọn họ không khỏi cảm thấy vừa thương vừa buồn.

Không có cha mẹ bảo vệ, cô ruột lại làm ra những chuyện như vậy, bọn họ làm ông bà cũng không dám bỏ mặc chúng mà rời đi.

Ninh Yên xem thường Tiểu Bội, tình cảm gia đình lạnh nhạt cũng được, nhưng cô ta lại vì lợi ích riêng mà không từ thủ đoạn, điều này là sai. "Cô làm việc dưới trướng tôi, dựa vào tôi để kiếm ăn, lại dám nói linh tinh về tôi, đây là bất nhân, lại còn ngu ngốc.”

"Vô dụng với đất nước, vô dụng với nhân dân, bất nhân bất nghĩa bất hiếu, không có điểm nào tốt, đây chính là cô.”

Những lời này quá tàn nhẫn, Tiểu Bội bị kích thích đến cực điểm: "Không, không, không, cô vu oan tôi."

Cô giả vờ hiền lành và tốt bụng, lâu dần thực sự nghĩ rằng mình là như này.

Đến bây giờ, Ninh Yên đã xé nát mặt nạ của cô, khiến mọi người thấy cô có đức tính gì.

"Nể mặt hai giáo sư, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, yên phận mà làm việc, chú ý lời nói và hành động của cô, nếu không thì cút khỏi địa bàn của tôi. Tôi thành thật khuyên cô, đi đường ngang ngõ tắt chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.”

Bình Luận (0)
Comment