[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1095

Chương 1095 -
Chương 1095 -

Máu nóng trong ngực Trần Tu cuồn cuộn: "Không thể làm việc như vậy, cho dù là hợp tác giao dịch, cũng phải đàm phán mấy tháng, các phương diện điều kiện hiệp thương nhiều lần.”

“Người nước r làm việc thật lề mề khó chịu.” Ninh Yên không kiên nhẫn liếc mắt: "Cậu cứ từ từ suy nghĩ đi.”

Cô quay đầu bước đi, Trần Tu nhìn bóng lưng cô, đôi mắt lấp lánh nhấp nháy, Nghiêm Lẫm hừ lạnh một tiếng, vung nắm đấm với hắn.

Dọc theo đường đi, thư ký thoáng lo lắng: "Thật sự muốn trao đổi? Lỡ như đối phương đồng ý thì làm sao bây giờ? Chúng ta làm sao xác định kỹ thuật bọn họ cho là thật? Là tiên tiến nhất?”

Ninh Yên chỉ cười không nói, sau đó gọi người phụ trách giám sát Trần Tu đến: "Theo dõi cẩn thận, mấy ngày nay có lẽ sẽ hành động.”

Nhóm thực tập sinh này hai năm luân phiên một lần, đã hơn một năm không thu hoạch được gì, mắt thấy sắp bị trả về, có thể cam tâm sao?

Coi như là quân cờ bên ngoài, không động cũng phải động.

“Vâng.”

Ninh Yên không vội, người sốt ruột là người khác.

Công việc của cô chồng chất như núi, còn phải phân tâm chăm sóc con gái, bận rộn xoay quanh, cho dù nghe nói tin tức Ninh Anh Kiệt đăng ký kết hôn, cũng không chú ý quá nhiều.

Vợ chồng Ninh Xuân Hoa không vui, nhưng nể mặt hai vị giáo sư, cũng không tiện nói gì, nhéo mũi nhận.

Chẳng qua không làm lớn gì, người hai nhà cùng nhau ăn bữa cơm, không khí coi như hòa thuận.

Trong lúc đó, Ninh Xuân Hoa nói: "Anh Kiệt, con không phải lần đầu tiên kết hôn, nhưng cha hy vọng là lần cuối cùng, sống thật tốt, đừng giẫm vào vết xe đổ nữa.”

Đứa con làm điều sai trái, làm cha mẹ không có khả năng bỏ mặt, chỉ có thể đốc thúc nó thay đổi.

Ninh Anh Kiệt trong lòng khó chịu: "Con biết rồi, cha.”

Ninh Xuân Hoa từng ký thác kỳ vọng vào đứa con cả này, nhưng cũng làm cho ông thất vọng nhất: “Cha mua cho tụi con một căn nhà, mẹ con đã chuẩn bị hết rồi, sau này các con đến đó ở, còn Tiểu Huy, nó đi theo chúng ta.”

Ninh Anh Kiệt ngây người ra, không bàn bạc trước với hắn.

Ánh mắt Tiểu Bội lóe lên: "Cha, con cảm thấy không thích hợp, Tiểu Huy là con ruột của Anh Kiệt, nên sống cùng bọn con, đứa nhỏ cần tình yêu của cha mẹ, con bảo đảm sẽ coi Tiểu Huy như con ruột.”

Tiểu Huy vẻ mặt bài xích: "Con không muốn, con muốn đi theo ông bà nội, chú thím hai cô.”

Cậu bé là do một tay bà nội nuôi lớn, tuy rằng quá trình trưởng thành thiếu đi sự yêu thương của cha mẹ, nhưng, vợ chồng Ninh Anh Dũng đều là người phúc hậu, chăm sóc cậu bé chỉ có thừa, Ninh Anh Liên thường xuyên mua đồ cho cậu bé, cậu bé nhận được rất nhiều yêu thương, cũng không phải là một đứa trẻ thiếu tình thương.

Mà Ninh Anh Kiệt ở thủ đô nhiều năm, tình cảm cha con dần phai nhạt.

Vợ chồng Ninh Anh Dũng và Ninh Anh Liên không lên tiếng, bọn họ là con cháu, trưởng bối sẽ xử lý tốt chuyện này.

Ninh Xuân Hoa căn bản không muốn bọn họ ở nhà: "Không cần, Tiểu Huy đã quen đi theo cha mẹ, Anh Kiệt nếu nhớ con trai, có thể trở về thăm.”

Tiểu Bội không khỏi nóng nảy: "Anh Kiệt, anh nói gì đi, anh cam lòng tách Tiểu Huy ra sao? Mặc dù em là mẹ kế, nhưng cũng rất thích Tiểu Huy, hai đứa con trai nuôi chung, có bạn chơi cùng.”

Ninh Xuân Hoa là người cổ hủ, rất chú ý tránh hiềm nghi, chỉ nói chuyện với con trai: "Cha đang thông báo cho các con, không phải muốn các con đồng ý.”

Tiểu Bội ra vẻ rất hiền lành: "Cha mẹ, con vừa vào cửa hẳn phải hầu hạ cha mẹ chồng thật tốt, hơn nữa mọi người cùng ở náo nhiệt, cũng có thể bồi dưỡng chút tình cảm.”

Cô ta nói hợp tình hợp lý, nhưng biểu hiện của cô ta ở nhà Ninh Yên, khiến mọi người cảnh giác với cô ta.

Ninh Yên không thích một người, nhất định có lý do.

Trương Thục Phương nghiêm mặt nói: "Nhà chúng tôi không có tập tục phong kiến, cũng không già đến mức cần người khác hầu hạ, các con sống tốt chính là niềm an ủi lớn nhất đối với chúng ta.”

Ninh Xuân Hoa nhìn về phía thầy Từ: "Nhân ngày tốt lành này, phân nhà, mời hai thầy làm chứng.”

Thầy Từ hiện tại tính tình rất phật hệ, dù sao cũng đã như vậy, thích làm gì thì làm.

Bình Luận (0)
Comment