Ông nội Nghiêm nhìn thấy bé cưng trắng trẻo non nớt, nhịn không được đưa tay muốn ôm, Nghiêm Lẫm không chịu buông tay, còn tránh né: “Ông nội, ông biết ôm cháu không?”
“Biết.” Ông Nghiêm liếc mắt, có con thì quên ông nội!
“Thằng nhóc này, mau đưa đứa nhỏ cho ông.”
Lúc này Nghiêm Lẫm mới miễn cưỡng đưa đứa nhỏ qua, khoan hãy nói, ông nội Nghiêm ôm rất ra dáng.
Bé cưng ở trong lòng ông ấy nhếch miệng cười, làm ông nội Nghiêm vui muốn chết: “Con bé thích ông!”
Nghiêm Lẫm bĩu môi: “Con bé thích cháu hơn.”
Ông nội Nghiêm lần đầu tiên phát hiện cháu trai chó như vậy!
Hai ông cháu đấu võ mồm, ôm cháu, rất tự đắc vui vẻ.
Ninh Yên bưng thức ăn ra chiêu đãi khách mời, kẹo ngọt, bánh quy bơ, bánh quy sữa nướng, bánh ngọt, với một bình trà xanh.
Nghiêm Vi không khách sáo với cô, đưa tay cầm lấy một cái bánh ngọt: “Điểm tâm nhà cô vẫn ngon như vậy, anh, đừng khách sáo với cô ấy, cơ hội khó có được.”
Bản thân ăn không tính, còn nhét bánh quy vào tay anh cả.
Nghiêm Trạch cũng là lần đầu tiên tới, không quen Ninh Yên, có hơi gò bó.
Bánh quy hơi ngọt, mềm mại, một mùi sữa nồng đậm, làm cho người ta nhịn không được muốn ăn thêm.
Hắn nhịn không được ăn thêm hai cái: "Ninh Yên, không nghĩ tới kiến trúc bên này tốt như vậy, quy hoạch rất khoa học, có thể trò chuyện cụ thể với tôi không?"
Hắn đi con đường công chức, làm một cán bộ ở thị trấn nhỏ, đương nhiên cảm thấy rất hứng thú với những thứ này.
Vốn lần này hắn cũng không cần đến, ông nội với em gái đại diện là tốt rồi, nhưng, cha kêu hắn tự mình đi một chuyến, tận mắt đến xem.
Xem cái gì? Đến khi vào tập đoàn Cần Phong, hắn mới hiểu được lời của cha mình.
Nơi này đã là một thành phố loại nhỏ, đồng bộ đầy đủ, công năng phân chia rõ ràng, vô số người ở chỗ này an cư lạc nghiệp, mỗi người đều tràn đầy tinh thần, năng lượng đầy đủ.
Ninh Yên mỉm cười, giới thiệu sơ lược với hắn: “Hôm nào dẫn anh đến toà nhà văn phòng để xem, bên trong có mô hình bố cục của toàn bộ tập đoàn Cần Phong.”
“Được.” Nghiêm Trạch vừa rồi chỉ nhìn lướt qua, đã rất kinh ngạc rồi.
“Tiểu Yên, nhóm ông nội muốn ở lại đây vài ngày.” Nghiêm Lẫm cất giọng: “Em nghĩ ở chỗ nào thích hợp?”
Từ sau khi sinh con, tạm thời chiếm lấy phòng Ninh Tam sát vách, để dì Tĩnh và đứa nhỏ ở cùng một phòng.
Mà bọn họ nghỉ hè trở về, để cho tiểu nhị tiểu tứ chen chúc, để trống một phòng cho Ninh Tam.
Tất nhiên, đây chỉ là tạm thời.
Ninh Yên suy nghĩ một lúc, ông nội chắc chắn dẫn nhân viên tới: "Sắp xếp đến tiểu khu ở đi, Nghiêm Vi ở với Miểu Miểu.”
“Được.”
Ông nội Nghiêm và Nghiêm Trạch đều cảm thấy rất hứng thú với hoàn cảnh này, chủ động đề nghị muốn xem, Nghiêm Lẫm dẫn bọn họ đi tham quan.
Đứa nhỏ lại ngủ, dì Tĩnh ở trong phòng với bé cưng.
Ninh Yên và Nghiêm Vi ngồi ở phòng khách, vui vẻ trò chuyện, cực kỳ thoải mái.
Hai người đã lâu không gặp, gặp mặt có nhiều nói không hết.
“Tiểu Yên, gần đây đơn đặt hàng của chúng ta tăng gấp đôi, đều không không xuể.”
Một lời phàn nàn vui mừng.
“Thượng Du đã nói với tôi rồi, bên này cô ấy cũng rất bận rộn.” Xưởng glyxerol của Ninh Yên chỉ cung cấp hàng cho đối phương, đã vội vàng bay đi.
Hiện giờ tất cả đã đi vào quỹ đạo, nhưng vẫn chưa thể thả lỏng.
Nghiêm Vi ở lại chi nhánh Vân Nam, phụ trách chi nhánh tinh dầu bên kia, Hàn Thượng Du ở lại bên này, phụ trách hoá phẩm sử dụng hàng ngày, chẳng hạn như mỹ phẩm dưỡng da, dầu gội đầu dưỡng tóc vân vân.
Nghiêm Vi có Nghiêm gia phối hợp, Hàn Thượng Du phối hợp với Ninh Yên, hai bên đều rất thuận lợi, làm việc năng suất.
“Hôm nay cô ấy vẫn chưa tới hả?”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, vợ chồng Hàn Thượng Du tới.
Hàn Thượng Du cũng kết hôn, nhìn trúng một kỹ thuật viên trong xưởng, kỹ thuật viên kia tính cách hướng nội trầm mặc, nhưng lớn lên đẹp trai, năng lực chuyên ngành không tệ.
Lần này Hàn Thượng Du không vội quyết định, mà kéo Ninh Yên khảo sát một đoạn thời gian, qua cửa ải của Ninh Yên, mới thành công ôm được người đẹp về.
Về phần tại sao phải qua cửa ải Ninh Yên? Xưởng trưởng Hàn tỏ vẻ, ông không tin vào ánh mắt của con gái, nhưng ánh mắt của Ninh Yên chắc chắn không có vấn đề.