[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1131

Chương 1131 -
Chương 1131 -

Thị trưởng Dương day ấn đường thở dài: “Cô còn có tâm trạng để tiền à? Số tiền này không tiện lấy.”

Mưa núi sắp tới, gió khắp lầu.

Ninh Yên đặt toàn bộ số tiền này trong văn phòng, lông mày cô cong cong: “Binh tới tướng chặn, nước dâng xây bờ thôi.”

Thị trưởng Dương cảm thấy lòng của cô quá lớn, bây giờ đã là lúc nào rồi: “Rốt cuộc trong lòng cô đã có tính toán gì chưa?”

“Vẫn chưa.”

Thị trưởng Dương càng thêm chán nản: “Mấy ngày này tôi sẽ ở lại đây, nếu có việc gì cần tôi giúp đỡ cứ việc nói ra.”

“Được thôi.”

Đợi hắn rời đi, Ninh Yên gọi Từ Đạt và Quý Khả An tới: “Tôi muốn xây một nhà khách, xây dựng theo tiêu chuẩn của khách sạn, cho tôi một bản vẽ giấy.”

“Tại sao cô lại muốn như vậy?” Từ Đạt đã quen với việc cô thỉnh thoảng lại giao nhiệm vụ xuống.

Tuy nhiên, phần thường mà cô đưa cho bọn họ khá nhiều, vẽ một bản vẽ cũng được thưởng chừng 500 - 5000 đồng.

Ninh Yên cảm thấy đã đến lúc xây nhà khách: “Tôi muốn xây 18 căn phòng theo tiêu chuẩn phổ thông, 20 căn phòng tiêu chuẩn VIP, 5 dãy phòng, phải có nhà ăn, phòng họp, phòng uống cà phê, nơi buôn bán, trang trí đẹp chút, xem thử số tiền này có đủ không?”

Từ Đạt quét mắt qua xem, 21 tờ tiền, chính là 21.000 đồng: “SỐ tiền này chỉ đủ xây lớp vỏ bên ngoài, không đủ để trang trí nội thất.”

Ninh Yên sờ chiếc cằm bóng loáng: “Vậy thì cho bọn họ ở lại mấy ngày nữa, gom cho đủ tiền.”

Hoàn toàn xem người ta như một đàn dê béo chờ làm thịt.

Hai người không hẹn mà cùng co rút khóe miệng, nhất thời không biết nên nói gì mới phải.

Người ta đến có chuẩn bị, còn cô chỗ nào cũng muốn đòi tiền.

Tuy nhiên, trông cô thản nhiên như vậy, còn có tâm trạng đi xây dựng, tâm tình của mọi người không hiểu tại sao cũng dần dần ổn định lại.

Thôi bỏ đi, Ninh Yên sẽ không bao giờ thua cuộc khi chơi trò đấu trí.

Ninh Yên cười tủm tĩm nhìn sang Quý Khả An: “Thầy Lý, anh đã từng đi nước ngoài, kiến thức sâu rộng, giúp tôi suy nghĩ xem sao, tôi muốn xây một khách sạn vừa đặc sắc vừa cao cấp.”

“Được.” Quý Khả An suy nghĩ một hồi, hỏi cô: “Cô định xây dựng ở nơi nào?”

Ninh Yên đứng lên, kéo tấm rèm ở trên tường sang, để lộ tấm bản đồ của toàn bộ tập đoàn Cần Phong.

Ngón tay thon thả của cô chỉ vào một vị trí ở trên đường đi bộ, bên cạnh sẽ được xây thành một khu thương mại tổng hợp.

Mặc dù con đường đi bộ này vẫn chưa được khởi công xây dựng, nhưng quy hoạch bố cục đã hoàn thành, khu vực này sẽ trở thành một khu thương nghiệp náo nhiệt.

“Chính là nơi này.”

Quý Khả An yên lặng nhìn vào tấm bán đổ, những chỗ trống dần dần được lấp đầy, từng địa điểm lần lượt được khai phá, đằng sau tất cả những điều này đều là tâm huyết của Ninh Yên.

“Ninh Yên, điều tôi khâm phục ở cô nhất chính là tính toán đầy đủ mọi chuyện từ đầu.”

Tương lai 30 năm sau đều đã được lên kế hoạch chặt chẽ, nơi này phồn hoa như gấm, sẽ trở thành một viên minh châu lộng lẫy nhất.

Ninh Yên khoanh tay đứng lên, cô vừa thản nhiên vừa bình tĩnh, đôi mắt lấp lánh ánh sáng: “Tôi chắc chắn sẽ không cho phép bất cứ người nào phá hỏng tâm huyết của tôi.”

Ai cũng đều không được.

“Tôi cũng không cho phép.” Quý Khả An đã coi nơi này là nhà của mình.

Giọng nói của Từ Đạt truyền tới: “Hai vợ chồng già chúng tôi phải dưỡng già ở nơi này, không ai có thể phá hủy nơi này được.”

Cả ngày nay, Ninh Yên rất bận rộn, cô liên tục truyền lệnh xuống, mọi người đều bận rộn làm việc.”

“Thông báo xuống dưới, người nước R đã tới, phải quản lý thật nghiêm ngặt tất cả công xưởng, gác cổng nghiêm túc, người không phận sự không thể đi vào.”

“Vâng.”

“Phương Thượng Tiến, anh mang theo người tới bảo vệ bọn họ, không cho bọn họ đi lại lung tung, phải biết linh hoạt lên.”

Ngoài miệng nói là bảo vệ, thực tế là giám sát.

“Vâng.”

“Xưởng trưởng La, anh lau sạch tất cả dấu vết Trần Tu để lại, nếu như bị hỏi tới, cứ liên tục nói không biết, phải chú ý động tĩnh bên trong công xưởng từng phút từng giây, Trần Tu không thể biến mất vô căn cứ được.”

Xưởng trưởng La là quân nhân xuất ngũ, nên rất nhạy cảm trên phương diện này, đáng tiếc, mãi cho tới bây giờ, ông vẫn chưa điều tra được Trần Tu biến mất như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment