[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1133

Chương 1133 -
Chương 1133 -

Ninh Yên nheo mắt lại nói: “Là cô ta muốn chuyển tới? Hay là Hứa Kim Sinh muốn chuyển tới?”

“Cái gì?” Hứa Trân không hiểu ý của cô.

Suy nghĩ của Ninh Yên xoay chuyển: “Tôi giao cho cô một nhiệm vụ.”

“Cô nói đi.”

“Cô tới dụ anh cả Hứa Kim Sinh của cô nói ra sự thật, xem hắn có biết chỗ mà Trần Tu đang ẩn nấp hiện tại ở đâu không?” Vẻ mặt Ninh Yên bình thản, cô tin tưởng Hứa Trân, nhưng cô chưa từng tiếp xúc với Hứa Kim Sinh.

“Anh cả của tôi? Anh ấy...” Hứa Trân cảm thấy rất không ổn: “Anh ấy cũng có dính dáng tới chuyện này à? Sau có thể chứ? Anh ấy ngốc như vậy.”

“Hắn có hiếm nghi.” Ninh Yên nhắc nhở cô một câu: “Bản thân cô cũng phải cẩn thận chút, phải tăng cường công tác bảo mật ở phòng nghiên cứu thực phẩm.”

‘Vâng.” Hứa Trân vẫn xử lý rất tốt trên phương diện này, ở nhà, cô trước nay vẫn không bao giờ nhắc tới chuyện công việc.

Hứa Trân tâm trạng hốt hoảng đi ra khỏi phòng làm việc, tâm loạn cào cào.

Cô đang ở trên đường, một giọng nói vang lên: “A Trân, đang chờ làm việc tại sao em lại chạy lung tung thế? Coi chừng Ninh tổng lại mắng.”

Vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đã tới, Hứa Kim Sinh đã tới.

Vẻ mặt Hứa Trân cứng lại, nhưng cô vẫn cố gắng khiển bản thân bình tĩnh như thường: “Ninh tổng vừa mới khen thưởng em, tháng này em còn được tiền lương gấp đôi, em đang rất vui vẻ.”

Sự đố kỵ thoáng qua trong mắt Hứa Kim sinh: “Vận may của em thật tốt, được Ninh tổng xem khong, em giúp đỡ chị dâu em đi, để cô ấy vào làm việc ở phòng thí nghiệm giúp đỡ em.”

Hứa Trân nhìn chằm chằm hắn: “Bây giờ phòng thí nghiệm không thiếu người.”

Hứa Kim Sinh không vui liếc cô một cái, đồ đầu gỗ không hiểu nhân tình, tại sao lại được Ninh Yên coi trọng chứ?

Hắn vẫn luôn cảm thấy ánh mắt của Ninh Yên có vấn đề.

“Em nghĩ cách để điều một người vào đi, em tuổi còn trẻ đã trở thành lãnh đạo của phòng thí nghiệm, không biết bị bao nhiêu người đố kỵ, có chị dâu của em giúp đỡ em, anh cũng yên tâm hơn phần nào.”

Hứa Trân trước nay đều chưa bao giờ mưu lợi cho bạn bè người thân của mình, cô vốn định từ chối, nhưng lời vừa tới miệng liền thay đổi: “Để em suy nghĩ xem sao.”

Hứa Kim Sinh vô cùng vui vẻ: “Như vậy mới đúng, muốn đánh hổ thì phải có anh em, khi ra trận cha dạy con cách đánh, giống như Ninh tổng, cô ấy hào phóng nâng đỡ toàn bộ Ninh gia, Ninh Xuân Hoa, Ninh Hãn Hải, Ninh Anh Liên, Ninh Anh Dũng, còn có cả Ninh Anh Kiệt nữa, tất cả bọn họ đều là người Ninh gia. Cô ấy làm được, tại sao chúng ta lại không làm được? Đúng không?”

Hứa Trân ngạc nhiên nhìn hắn, hắn vậy mà lại có suy nghĩ như vậy?

Ninh Hãn Hải là sinh viên hàng đầu của đại học Thanh Hoa, những doanh nghiệp khác có cầu còn không được.

Trước đây, Ninh Xuân Hoa là đại đội trưởng, có kinh nghiệm quản lý, hơn nữa cũng đã thống nhất từ đầu, cán bộ thôn đều sẽ trở thành tầng lớp quản lý, điều này không có vấn đề gì cả.

Đến cả hai anh em Ninh Anh Liên và Ninh Anh Dũng đều là những người có tài năng thực sự, việc cả hai người đều đã thi đậu chuyên khoa đã chứng tỏ được điều này.

Điều này có gì để chỉ trích chứ? Rơi vào trong mắt Hứa Kim Sinh lại trở thành làm trái quy tắc? Là mở cửa sau?

Còn hắn bị Ninh Anh Kiệt đá đi làm lái xe.

Không cần nói chuyện, chuyện này chỉ cần tự mình Ninh Yên nói ra là được, những quyết định cô đưa ra đều chính xác, mọi người đều tâm phục khẩu phục.

“Vậy anh định làm như thế nào.”

Hứa Kim Sinh nghiêm túc suy nghĩ một hồi: “Anh cảm thấy năng lực của anh rất giỏi, hoàn toàn có thể đảm nhiệm công việc của em, đương nhiên, anh sẽ không tranh đoạt với em gái của mình, nếu có cơ hội, em để anh vào tòa nhà thực nghiệm làm việc đi, anh cũng không đòi hỏi, sẽ bắt đầu từ tầng thấp nhất, anh tin tưởng không tới vài năm, anh sẽ có thể leo lên tầng cao.”

Hứa Trân tức tới mức bật cười, cảm thấy bản thân là người giỏi nhất, còn những người khác đều là rác rưởi?

Rõ rằng hắn làm gì cũng không nên hồn, lại tự cho rằng bản thân siêu phàm.

Bình thường, cô vốn không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ, cô càng nhìn ,càng cảm thấy hắn có chỗ không đúng.

Bình Luận (0)
Comment