[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 182

Chương 182 -
Chương 182 -

Người cùng dòng họ Lý lẫn lộn đi cùng cũng còn có thể giải thích.

Nhưng đại đội trưởng đem theo toàn bộ người có sức lao động khỏe mạnh của đại đội chạy đến làm ầm ĩ, thế này thì không có cách nào giải thích được.

Ninh Xuân Hoa lạnh lùng nhìn vào đại đội trưởng của đại đội Hồng Kỳ ở cách vách Ngô Hữu Đức, chất vấn.

“Cô con dâu nhỏ nhà họ Trần kia sống sờ sờ bị đánh chết tại sao không thấy các ngươi đi đến đòi công bằng? Tại sao lại không đến đó làm lớn chuyện? thế này là cảm thấy Ninh Xuân Hoa tôi dễ bắt nạt đúng không? Hay là cảm thấy đại đội Cần Phong chúng tôi dễ bắt nạt?”

Con người tên Ngô Hữu Đức này vô cùng thiếu đạo đức, dựa vào việc biết hô hào khẩu hiệu và biết nịnh hót mà được lên làm đại đội trưởng, trong lúc hắn ta nhận chức trong đại đội có không ít người bị chết đói, nhưng hắn một tay che trời nói là bị bệnh chết, cực kỳ giỏi việc dối trên lừa dưới.

Loại người này lại ra mặt chống lưng cho một cô gái đã lấy chồng đến quỷ cũng không tin.

Ngô Hữu Đức ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ha ha, hôm nay ông coi thường người trong thôn chúng tôi chính là không để tôi vào trong mắt, món nợ này phải tính toán cho tốt.”

Hắn không có quan hệ gì với Ninh Xuân Hoa, không phải người đi cùng đường, ngày thường dù đấu tranh gay gắt không ngừng, giở mấy trò thủ đoạn nhỏ, nhưng bên ngoài vẫn luôn giả vờ hòa khí để cho lãnh đạo nhìn.

Ninh Xuân Hoa không có kiên nhẫn nói: “Có chuyện thì nói có rắm thì thả, ngươi là người thế nào mọi người đều biết rõ.”

Ngô Đức Hữu cười ha hả: “Thứ nhất, cả nhà các người phải xin lỗi nhận sai với Lý Ngân Đệ, đảm bảo về sau đối đại với cô ấy thật tốt.”

Cha Lý liền nịnh nọt: “Vẫn là đại đội trưởng của chúng ta đáng tin cậy, coi thôn dân của chúng ta là người, đâu giống người nào đó dối trá ngụy quân tử, không xem con dâu là người.”

Ninh Xuân Hoa nhìn ra được ý định thật sự của Ngô Hữu Đức không phải chuyện đó, cười lạnh một tiếng: “Lý Ngân Đệ, cô tới nói xem cả nhà chúng tôi bắt nạt cô thế nào?”

Lý Ngân Đệ cảm thấy đây là tràng cảnh đẹp nhất đời này của cô ta, người của toàn đại đội chống lưng cho cô ta, ngay cả đại đội trưởng cũng vỗ ngực đảm bảo sẽ để cô có được tất cả.

Cô ở nhà mẹ đẻ như vô hình, là người không có cảm giác tồn tại, bỗng nhiên được mọi người coi trọng nên lập tức bay bổng: “Các người không tôn trọng tôi, khinh thường tôi, mắng tôi chỉ biết nhà mẹ đẻ…”

Có người thấy kỳ quái hỏi lại: “Còn không phải như vậy sao?”

“Không phải.” Lý Ngân Đệ tỏ vẻ tủi thân: “Mẹ chồng tôi lúc nào cũng đem đồ ăn giấu ở trong phòng mình, còn khóa lại, cái gì tôi cũng không lấy được.”

Ngô Hữu Đức giống như bắt được nhược điểm gì, đắc ý vô cùng nói: “Đại đội trưởng Ninh, thế này là ông không đúng rồi, ở đây là xã hội mới, không còn chuyện ức hiếp con dâu…”

Hắn cứ nói tào lao không ngừng, lên án các loại, kiêu ngạo không chịu nổi.

Ninh Xuân Hoa không kiên nhẫn ngắt lời nói: “Lý Ngân Đệ, chúng ta đánh cô không?”

Lý Ngân Đệ đã không còn sự sợ hãi như trước đối với ba chồng, toàn bộ nhà mẹ đẻ đều đứng chống lưng cho cô, toàn đại đội đều giúp đỡ cô, cô sợ cái gì?

“Không có, nhưng mắng…”

Ninh Xuân Hoa tiếp tục ngắt lời: “Tối hôm qua cô ăn cái gì?”

Lý Ngân Đệ không cần nghĩ ngợi đáp: “Hai chén cơm, thịt kho tàu, canh xương hầm khoai tây.”

Nói tới đây còn liếm liếm môi, vẻ mặt hiện lên chưa đã thèm.

Mọi người đều sợ đến ngây người đưa mắt nhìn nhau.

Ninh Xuân Hoa lại nhàn nhạt hỏi: “Cơm sáng hôm nay thì sao?”

Lý Ngân Đệ hiện lên vẻ mặt hưởng thụ: “Cháo trắng ăn với bánh bao thịt.”

Đồ ăn tết thật ngon, mỗi ngày đều được ăn ngon, cô hận không thể được ăn tết mỗi ngày, điều không tốt duy nhất là cô chỉ có thể tự ăn mà không thể đem về nhà mẹ đẻ.

Thế này gọi là gì? Đúng rồi, giàu thì không có tình người! không hề hiểu về người nghèo khổ một tí nào.

Mọi người đều thấy mê mang, thế này là bắt nạt kiểu gì?

Bọn họ cũng muốn!

Đến đây bắt nạt chúng ta đi.

Gương mặt tươi cười của Ngô Hữu Đức sụp đổ, đậu má cô ta đúng là thứ đầu óc ngu xuẩn.

Bình Luận (0)
Comment