[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 210

Chương 210 -
Chương 210 -

Người phụ nữ trung niên đó hướng thẳng mặt về phía cô, “Như vậy không hợp quy tắc, để chồng cô ra ngoài ghế ngồi đi, cô ở lại chăm sóc hai đứa nhỏ.”

Nhưng tên đàn ông đó làm gì thèm để ý tới bà ấy, cầm bình rượu trắng lên uống một ngụm, liền buông lời mắng mỏ, “Một con đàn bà vô dụng như cô đến ngay cả chăm sóc con cái cũng làm không được, mau bảo chúng nín đi, khóc đến mức tôi đau đầu rồi đây này.”

Ninh Yên ghét nhất chính là loại đàn ông bạo lực uống say rồi lại đánh vợ đánh con như thế này, “Một người đàn ông to lớn như ông, đến dỗ dành con mình cũng không biết làm sao? Mau dỗ cho tụi nó nín khóc đi, ồn chết đi được.”

Tên đàn ông tàn bạo đó nhìn thấy Ninh Yên chỉ là một cô gái trẻ tuổi yếu đuối, liền trừng mắt lên, “Bớt quan tâm đến chuyện của ông đây đi, coi chừng bị đánh.”

Người phụ nữ giật mình, “Anh đừng có làm bậy…”

Lời còn chưa kịp nói xong, cô lại bị tên đàn ông đó ráng cho một cái tát, mạnh đến mức máu trong miệng cũng phun ra ngoài.

Ninh Yên đã vô cùng tức giận rồi, muốn gây chuyện sao, cô lớn tiếng hét lên, “Nhân viên, nhân viên, có kẻ đánh người, mau đến đây đi.”

Nhân viên của toa tàu vội vàng chạy đến, Ninh Yên thuật lại toàn bộ sự việc cho họ, nhưng tên đàn ông bạo lực đó lại phủ nhận. “Là do cô ta tự mình tông phải, không tin, cứ hỏi cô ta đi.”

Cô gái bị đánh đập ngập ngừng một hồi, “Phải, là tôi tự mình va đập trúng thôi.”

Tên đàn ông đó bắt đầu hống hách, “Nghe thấy chưa, nhân viên à, con nhóc thối tha đó cố tình hãm hại tôi, mau dạy dỗ lại nó đi.”

Nhân viên toa tàu cũng không phải là người mù, nhưng người ta cũng đã nói như thế rồi thì còn có thể làm gì được nữa chứ?

Anh chỉ có thể nói vài câu an ủi xoa dịu mọi người rồi ra ngoài.

Ninh Yên nhẹ nhàng thở ra một hơi, hận rèn sắt không thành thép.

Tên đàn ông đó đắc ý vô cùng, còn khua tay múa chân đè dọa cô, “Còn làm loạn nữa ông đây đánh cả mày luôn đấy.”

“Ông dám sao?” Ninh Yên ngồi dậy, thái độ đanh thép, “Ông đánh vợ của mình là chuyện nhà của ông, ông đánh người khác thử xem? Đánh người là phải ngồi tù, tôi không phải là loại dễ chọc vào, người nhà của tôi không phải là người dễ bị động đến.”

Cô ăn mặc vô cùng tinh tế, trông như xuất thân con nhà danh giá.

Gã đàn ông bạo lực đó sợ rồi, thông thường những kẻ dám xuống tay đánh vợ của mình thì chỉ là những tên chỉ biết ăn hiếp kẻ yếu mà thôi.

Ninh Yên xách hành lý lại đây, lấy ra một cây đèn pin để bên người, lại lấy hộp cơm ra, bên trong có thịt heo om, cộng thêm một thìa đậu om, cắn một miếng là thấy nước sốt chảy vào trong miệng, tan chảy trong vòm họng, bánh bao hấp giòn lại rất thơm.

Cô cắn từng miếng từng miếng một, miệng còn không ngừng khen ngợi, “Thịt om nhiều quá, lại rất vừa miệng, thật ngon.”

Tên đàn ông bạo lực nuốt nước miếng, nháy mắt với vợ, yêu cầu cô đi đòi đồ.

Nhưng vợ hắn chỉ cúi đầu ngơ ngác, tên đàn ông bạo hành gia đình đó lại tức giận và đấm cô lần nữa.

Người phụ nữ chỉ bảo vệ lấy con của mình, bị đánh cũng không kêu than gì, giống như là đã quá quen rồi.

Trong ánh mắt của những hành khách đối diện cũng hiện lên một cảm giác không thể nhẫn tâm, nhưng cũng không thể làm gì được.

Những chuyện vặt vãnh trong nhà thế này đến cảnh sát cũng không thèm quản lý nữa.

Ninh Yên nhìn xuống, lạnh lùng lên tiếng, “Ông muốn ăn à?”

Tên đàn ông đó lập tức gật đầu, “Phải, cho ông đây một miếng, ông đây sẽ không đánh cô ta nữa.”

“Vậy ông qua đây.” Ninh Yên vẫy tay về phía hắn, kẻ bạo lực gia đình đó lại mỉm cười đắc thắng, những con đàn bà này thật sự mềm yếu và ngu ngốc đến mức đáng bị bắt nạt.

Hắn bước đến chìa tay phải ra, nhưng thứ chờ đợi hắn lại là một cú đấm mạnh mẽ của Ninh Yên.

Còn tức giận hét lên, “Á á á, phi lễ, đồ lưu manh.”

Ninh Yên vừa hét lớn, vừa dùng tay ấn chặt đầu tên đàn ông bạo lực đó, lấy đèn pin đập mạnh vào đầu hắn.

Mẹ kiếp, tưởng phụ nữ dễ bị bắt nạt à.

Không phải thích đánh người sao? Vậy thì để hắn cảm nhận thử bị người ta đánh là như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment