[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 209

Chương 209 -
Chương 209 -

Đại đội Cần Phong lần đầu tiên thành lập công xưởng, cứ như liệu mình làm càng, trong lòng cũng không có suy tính gì nhiều, Ninh Yên đã từng nhìn thấy rất nhiều công xưởng, liền giúp họ là một bản phương án kế hoạch vô cùng chi tiết, chải chuốt lại dây chuyền sản xuất một lần nữa.

Sơ đồ tổ chức, mô hình quản lý, các hệ thống khác nhau của nhà máy,… đều được viết ra để mọi người tham khảo.

Xưởng sản xuất đậu hũ cũng đang xin để được thăng cấp thành nhà máy, đến lúc đó thì sẽ có hai nhà máy.

Cô đề nghị hai nhà máy nên hoạt động độc lập, không liên quan với nhau, điều này dễ dẫn đến những rắc rối về sau.

Sau khi cán bộ trong thôn đã thương lượng xong, cảm thấy rất có lý, nếu làm như vậy, bộ phận quản lý sẽ phải tách ra thành nhiều phần nhỏ.

Bí thư thôn sẽ toàn quyền quản lý sạp hàng kinh doanh của xưởng sản xuất đậu hũ, được thăng thành tổng giám đốc.

Ninh Xuân Hoa sẽ toàn quyền quản lý sạp hàng kinh doanh của xưởng sản xuất nước tương, cũng là một tổng giám đốc.

Văn phòng giám đốc được xây dựng ở phía trên, chịu trách nhiệm hỗ trợ dịch vụ, hướng dẫn và cộng tác chiến lược, quản lý nguồn lực, duy trì mối quan hệ, vân vân.

Nói trắng ra thì giống như tổng bộ của một tập đoàn.

Chuyện này bây giờ không thể đề cập tới, trước tiên phải đặt ra khuôn khổ, tăng cường dần dần sức ảnh hưởng của mình.

Mọi người vừa nghe nói đến cung cấp công nghệ, kỹ năng quản lý, quy hoạch công nghiệp, tích hợp tài nguyên thông tin là những thứ bắt buộc phải có, thì liên cảm thấy đây là công việc chỉ có thể do một mình Ninh Yên làm.

Chịu trách nhiệm kiểm kê tài chính? :à điều bắt buộc phải có, tài chính rất quan trọng, không ai có thể giám sát và lạm dụng nó.

Làm sao có thể được? Nhân viên bình thường đều đồng ý, còn quản lý có đồng ý hay không, cũng không quan trọng.

Ai cũng mong muốn nhà máy hoạt động lâu dài, tốt nhất là doanh nghiệp có tuổi đời hàng thế kỷ, thì tìm kiếm công việc làm của con cháu không phải lo lắng. .

Kiểm tra công việc quản lý và sửa đổi hệ thống công việc có liên quan có cần không? Có, phải cần một người một người chuyền ngăn chặn việc lạm dụng quyền.

Mọi người đều nghĩ rằng Ninh Yên chính là người duy nhất không có tư lợi và tính toán riêng, lại vô cùng có bản lĩnh, để cô làm là thích hợp nhất

Cứ như vậy, mọi người nhất trí tán thành đề cử Ninh Yên làm chủ nhiệm cho văn phòng tổng giám.

Ninh Yên không hề tốn chút công sức nào mà lại đạt được quyền hành cao nhất của công ty tập đoàn này trong tương lai, tất nhiên, điều này bây giờ vẫn chưa thể hiện rõ.

Đây chính là thời cơ tốt nhất, cả hai công xưởng đều chỉ mới bước vào giai đoạn vừa mới thành lập, mọi người ai nấy cũng chỉ mơ mơ hồ hồ.

Tất nhiên, cũng là do Ninh Yên là người có năng lực nhất, tuy nhiên của bản thân cũng rất cao.

Ninh Yên không tham quyền, cũng không thích tiền, mà là vì, chỉ cần có quyền lực, mới có thể bảo vệ được người thân của mình, mới có thể sống thư thái được.

Cô thật sự đã rất mệt mỏi.

Không biết đã ngủ bao lâu, cô bỗng nhiên giật mình tỉnh dậy bởi tiếng la khóc, đèn trong xe bỗng sáng lên, trời đã tối rồi sao?

Một gia đình bốn người chen chúc ở giường dưới, một cặp vợ chồng có hai đứa con, không hiểu sao người đàn ông lại tát người phụ nữ hẳn mấy cái liền khiến bọn trẻ sợ đến phát khóc.

Ninh Yên trong lúc ngủ cũng mơ hồ có chút ấn tượng, hình như tên đàn ông đó sau khi uống một ít rượu vào đã nổi lên cơn điên vì say xỉn?

Thật sự không còn lời nào để nói nữa, sao lại đi uống rượu trên tàu hỏa? Ma men à?

Đúng thật là, loại người gì cũng có.

Trên giường trên phía đối diện là một người phụ nữ trung niên, bà ấy cau mày lại, “Ồn ào cái gì? Có cho người khác nghỉ ngơi không vậy? Nhà mấy người có tận bốn người mà chỉ nằm trên một chiếc giường, mua vé hết chưa?”

Tên đàn ông đó uống say rồi, cũng chẳng thèm để ý, vợ của hắn tự mình xoa lên và gương mặt đã bị tát đến sưng đỏ, khóe mắt đã đỏ hoe, nhưng lại không dám khóc ra thành tiếng.

Cô yếu ớt lên tiếng, “Chúng tôi mua một vé giường, một vé ngồi, hai đứa trẻ này còn nhỏ nên không cần vé.”

Bình Luận (0)
Comment