[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 214

Chương 214 -
Chương 214 -

Khuôn mặt Ninh Yên vừa đau buồn vừa tức giận, "Vị hôn phu của tôi đang bảo vệ quốc gia, chảy máu hy sinh, thế mà lại bị người anh ấy bảo vệ khi dễ vị hôn thê của anh ấy, đây là thế đạo gì thế này?"

Khóe mắt cô lấp lóa ánh nước, nhưng quật cường không chịu rơi lệ, trông vô cùng đáng thương.

Tất cả mọi người đều cảm thấy đau xót, "Cô gái à, tuyệt đối không nên vì loại bại hoại nay mà đánh mất lòng tin, người dân chúng tôi đều rất cảm kích con em bộ đội, có bọn họ, mới có được thái bình hiện nay."

Đại bộ phận đều là người thiện lương đơn giản, "Đúng vậy cô gái, cô đừng sợ, vị hôn phu của cô bảo vệ chúng tôi, chúng tôi bảo vệ cô."

"Đồng chí cảnh sát, tôi kiên quyết yêu cầu nghiêm trị việc này, để không làm lạnh lòng những người dân thân yêu nhất của chúng tôi."

"Đúng đúng, không thể để bọn họ vừa chảy máu vừa rơi lệ."

Ninh Yên cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, những người bình thường này cũng rất đáng yêu, đều có điểm sáng.

Gã đàn ông bạo lực rất sụp đổ, vì sao lại ra nông nỗi này? Rõ ràng hắn chỉ muốn tới nông trường của chú ăn ngon uống say, trải qua ngày lành tháng tốt.

Là cô ta, là người phụ nữ này đã phá hủy mọi thứ, hại hắn rơi vào hoàn cảnh này.

"Cô ta lừa các người, cô ta chính là một tên lừa đảo."

Nhân viên phục vụ không thể nhịn được nữa, phẫn nộ cầm tất thối chặn miệng của hắn lại, "Anh ngậm miệng lại đi."

...

Cả ngày nay tinh thần của Nghiêm Lẫm có chút không tập trung, sau khi huấn luyện trở lại văn phòng, cũng không phấn chấn lên nổi.

Thẩm Kiến Thiết rủ hắn xuống căng tin ăn cùng, nhưng anh từ chối vì không muốn ăn.

Thẩm Kiến Thiết mãnh liệt nhìn chằm chằm: "Doanh trưởng Nghiêm, anh ăn uống không tích cực, tư tưởng có vấn đề, có chuyện gì xảy ra sao?"

Nghiêm Lẫm cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng rất bực bội.

Thẩm Kiến Thiết dùng sức kéo anh đứng lên: "Dậy, dậy đi ăn cơm, ăn uống no đủ sẽ dễ chịu hơn."

Chuông điện thoại vang lên, Nghiêm Lẫm ở gần nhất bắt máy: "Tôi là Nghiêm Lẫm, ai gọi vậy?"

Một giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc vang lên, "Tôi là Ninh Yên, tôi gặp một chút rắc rối."

Giọng nói của cô hơi bị ngắt khi đi qua sóng điện, nhưng vẫn có thể nhận ra đó là cô.

Trái tim Nghiêm Lẫm thắt lại, "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Hiện giờ cô đang ở đâu?"

“Tôi đang ở đồn cảnh sát ga Du Thành, tôi…” Ninh Yên do dự một chút, nhìn về phía điều tra viên vụ án ở đối diện.

Nghiêm Lẫm lo lắng đổ mồ hôi trên trán: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Mau nói cho tôi biết."

Ninh Yên lắp bắp, mặt đỏ lên, vừa rồi cô tìm cớ không nghĩ nhiều như thế, nhưng lúc này… Quá lúng túng.

Điều tra viên cho rằng cô xấu hổ không dám mở miệng nên bấm điện thoại nói: “Đồng chí, để tôi nói cho, vị hôn thê của anh bị người ta quấy rối trên tàu…”

Nghiêm Lẫm hoài nghi mình lỗ tai xảy ra vấn đề, quấy rối? Ninh Yên sao? Ai dám? Chặt tay của hắn!

Cảm xúc tức giận dâng lên: "Cái gì? Anh nói lại lần nữa đi."

Giọng nói của anh rất cao, khiến Thẩm Kiến Thiết ở bên cạnh giật mình: "Là ai? Đã xảy ra chuyện gì?"

Hắn còn chưa bao giờ thấy sắc mặt Nghiêm Lẫm khó coi đến thế.

Cuộc gọi này là do các điều tra viên thực hiện, sau khi được truyền đi từng tầng một, họ biết đây là điện thoại của quân đội, nghiễm nhiên thân phận quân nhân của Nghiêm Lẫm là điều tin tưởng không thể nghi ngờ.

"Đồng chí đừng lo lắng, cô ấy ổn, giờ cô ấy ổn rồi, chỉ hơi sợ mà thôi."

Tâm Nghiêm Lẫm loạn như ma, hung hăng nắm một nắm tóc, "Đưa điện thoại cho cô ấy, tôi nói với cô ấy vài câu."

Các điều tra viên có thể hiểu được tâm trạng của hắn lúc này, nếu đổi lại là bất kì ai cũng sẽ không dễ chịu.

Hắn đưa điện thoại cho Ninh Yên, Ninh Yên nghĩ nghĩ, đặt ống nghe lên bàn, như vậy mọi người đều có thể nghe được.

Trong điện thoại truyền đến thanh âm lo lắng của Nghiêm Lẫm, "Ninh Yên, cô thật sự không có chuyện gì sao?"

Giờ khắc này, mũi Ninh Yên không biết vì sao lại cảm thấy chua xót.

Được người khác quan tâm lo lắng, cảm giác này... Quá kì lạ.

Cô hít mũi một cái, "Tôi không sao, cuộc gọi này là để chứng minh thân phận của tôi, tên bại hoại kia nói tôi không phải loại con gái đứng đắn trong sạch, bị quấy rối cũng đáng đời."

Bình Luận (0)
Comment