[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 217

Chương 217 -
Chương 217 -

Ninh Yên nhanh chóng phân tích tính cách của cô: "Cho nên, chỉ cần có tiền, cô không ngại bị đánh, cũng không ngại bọn nhỏ bị đánh, phải không?"

Người phụ nữ âm thầm rơi lệ, đôi mắt đều sưng lên: "Hắn chỉ đánh tôi, không đánh bọn nhỏ. ”

Ninh Yên nhìn cô ấy vài lần, khá xinh đẹp, nhưng trên mặt tràn đầy bi thương, làm giảm đi nhan sắc của bản thân.

"Vậy cô có bao giờ nghĩ tới, trong hoàn cảnh như vậy, hai đứa trẻ sẽ như thế nào không?"

Người phụ nữ bất giác nhìn về phía con của mình, hai đứa nhỏ ăn rất ngon, đến đầu cũng không ngẩng lên.

Ninh Yên có thể nhìn ra, cô ấy rất quan tâm đến hai đứa nhỏ. "Thông thường sẽ xảy ra hai trường hợp, một, chúng bắt chước thủ phạm, trở thành thủ phạm, bi kịch kéo dài suốt đời. ”

Sắc mặt nữ nhân trắng bệch, giống như là nghe được tin dữ đáng sợ nhất, lắc đầu lia lịa: "Không, chuyện đó sẽ không xảy ra. ”

Tầm mắt Ninh Yên rời vào một cô bé: "Hai, biến thành giống như cô, yếu đuối vô năng, bị người ta sỉ nhục, còn phải giúp lau mông. ”

"Không…" Người phụ nữ như bị đánh, cả người phát run, cô thế nào cũng được, nhưng con cô... Không, không thể.

Ninh Yên chỉ vào hai đứa nhỏ nói, "Cô không phát hiện ra sao? Hai đứa nhỏ đã bị ảnh hưởng, trẻ nhỏ ở tuổi này chúng sẽ hoạt bát hiếu động, làm sao có thể rụt rè, sợ hãi như vậy, thậm chí một tiếng nói lớn cũng khiến chúng sợ?"

"Cái gọi là tốt cho chúng, cũng không phải thực sự là tốt, nếu thực sự muốn tốt cho bọn trẻ, thì dũng cảm thoát khỏi tất cả những điều này, tránh xa cặn bã. ”

Người phụ nữ hai tay ôm đầu, trái tim đau đớn như bị xé rách: "Cô không biết cái gì cả. ”

Mọi người đều có những phiền toái và đau đớn không được biết đến, nhưng phải tự mình chịu đựng.

Ninh Yên nhìn nàng thật sâu : "Chúng ta thỏa thuận đi, tôi giúp cô tìm một công việc, cũng đủ để ngươi nuôi hai đứa nhỏ. ”

Theo quan điểm của cô, những người bị ngược đãi như vậy chẳng qua là vì tính cách yếu đuối và không tự chủ được kinh tế.

Tính cách yếu đuối, nhưng cũng mạnh mẽ vì cô ấy là một người mẹ.

Không làm ra được tiền thì không thể giải quyết được gì.

Người phụ nữ giật mình, tâm trạng rối bời: "Cô?"

Ninh Yên tuy rằng chưa từng làm mẹ, nhưng xem qua nhiều tác phẩm điện ảnh và truyền hình như vậy, cũng biết có một số người mẹ có thể vì con của mình mà làm tất cả, cho dù là hy sinh mạng sống của mình.

"Đúng vậy, tôi còn có thể giúp hai đứa nhỏ được đến trường học, chỉ cần chịu khó sẽ có cơm ăn và một cuộc sống tốt đẹp, cô không muốn tận mắt nhìn thấy điều đó sao?"

Cô nhìn khuôn mặt xúc động của người phụ nữ, tiếp tục nói: "Nói một cách thực tế, với tính cách của người đàn ông kia, cô bị hắn đánh như vậy cô có thể sống và nhìn thấy con mình lớn lên hay không, còn chưa biết. ”

"Một khi không có mẹ che chở, đứa nhỏ có thể lớn lên hay không, rất khó nói, đàn ông sẽ cưới vợ mới, vợ mới sẽ sinh con, đến lúc đó con cái của hắn sẽ không quan trọng, thậm chí còn là gánh nặng. ”

Mỗi một câu nói của cô đều đâm trúng điểm yếu của người phụ nữ, nói trúng tâm sự của cô ấy.

Toàn thân người phụ nữ run rẩy, lúc này đây không chỉ bởi vì sợ mà còn có kích động.

Cô không cầu bọn nhỏ phải thành công, chỉ cầu cho chúng được bình an khỏe mạnh. Cô cũng muốn nhìn thấy chúng lớn lên.

Cô biết điều Ninh Yên nói đều có thể xảy ra, vì con, cô không thể tiếp tục như vậy nữa.

Tuy nhiên trong lòng người phụ nữ còn có nghi ngờ, trước sự tra hỏi của Ninh Yên, cô đã nói ra sự thật: "Tôi xuất thân không tốt. ”

Loại người xuất thân không tốt như cô , mọi người đều khinh bỉ, lại mang theo hai đứa con không thể sống được.

Lúc này Ninh Yên mới hiểu được nguyên nhân khiến cô nuốt cơn giận xuống, nhẹ nhàng thở dài : "Tôi không quan tâm đến xuất thân của cô hay gia thế, phẩm hạnh, tôi chỉ quan tâm đến năng lực.”

Người phụ nữ ngây ngẩn cả người: "Không nhìn phẩm hạnh?"

"Chỉ cần không phải người tội ác tày trời, ta đều đối xử bình đẳng, về phần..." Trong mắt Ninh Yên hiện lên một tia lạnh lùng: "Ai dám ở trước mắt tôi làm chuyện xấu, tôi liền trực tiếp giết chết người đó, đơn giản như vậy thôi. ”

Bình Luận (0)
Comment