[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 249

Chương 249 -
Chương 249 -

Trình Đồng sửng sốt, cô ta đã từng gặp đủ loại người, nhưng chưa bao giờ gặp phải kẻ... hung tàn như vậy.

Cô ta ngập ngừng nói: “Tôi xin lỗi, chúng tôi sai rồi, thật xin lỗi.”

Ninh Yên cười gật đầu, “Quên đi, tôi tha thứ cho các cô, tôi thật là một cô gái tốt bụng rộng rãi.”

Trình Đồng:......

Trong mắt Nghiêm Lẫm tràn đầy ý cười, “Em không chỉ rộng lượng mà còn dịu dàng, ân cần và tốt bụng.”

Trình Đồng sửng sốt, tên chó này đang nói cái gì vậy? Nhắm mắt nói dối sẽ bị mù.

Một gã đàn ông vô tích sự ưa nịnh nọt, chẳng ra gì chỉ dựa vào sự bảo vệ của phụ nữ, hừ.

Sau vụ việc này, hai người vốn luôn yêu thích diễn xuất không dám gây sự nữa, sợ lại bị chèn ép lần nữa.

Ninh Yên cũng rất yên tĩnh, hoặc là ngủ hoặc là nằm đọc sách, trừ phi Nghiêm Lẫm gọi cô mới xuống.

“Tiểu Yên, tới giờ ăn rồi.”

Ninh Yên sau đó buông sách xuống, nghểnh cổ nhìn xem: “Món gì?”

Nghiêm Lẫm mở hộp cơm ra: “Có gà luộc, trứng bắc thảo với bắp cải và cơm.”

Lần này không chuẩn bị lương khô mà đến căn tin trên tàu mua, tuy đắt tiền nhưng ăn cơm nóng sẽ thoải mái hơn.

Hắn có thể ăn bất cứ thứ gì, đồ ăn khó ăn như thế nào cũng đều đã ăn qua, nhưng không muốn cô chịu thiệt thòi.

Không phải cô yêu thích ăn những những thức ăn này hay sao?

Ninh Yên bò xuống giường, vui vẻ cầm lấy hộp cơm ăn, quá ngon .

“Đồ ăn trên tàu rất ngon.”

Nghiêm Lẫm mỉm cười không nói gì.

Trình Đồng nhìn hai người ăn ngon lành, lại nhìn bánh bao khô trong tay, cảm thấy không còn thèm ăn nữa.

“Hồng Vi, chúng ta cũng tới căn tin ăn đi.”

Không phải chưa từng được ăn ngon, nhưng cũng không phải mỗi ngày.

“Được” Lý Hồng Vi cũng thèm, nhìn bọn họ ăn như vậy cũng thật khó chịu.

Người này sao có tiền như vậy, chẳng lẽ là quan chức gì sao?

Hai người nắm tay nhau đi đến căng tin, chỉ tìm thấy bắp cải và trứng bắc thảo.

“Cái gì? Không có gà? Sao có thể được?” Trình Đồng đang thèm món này, ăn kèm với cơm lại càng ngon hơn.

“Thật sự không có.” Thái độ người phục vụ không lạnh không nhạt.

Lý Hồng Vi đặc biệt thất vọng, “Chúng tôi rõ ràng đã thấy có người ăn, chúng tôi có tiền.”

“Vậy thì tôi cũng không biết.” Phục vụ mất kiên nhẫn.

Hai người không còn cách nào khác, khi quay lại thấy hai người vẫn đang ăn, miệng ứa nước miếng.

Càng ăn không được lại càng muốn ăn, con người thật phức tạp.

“Căng tin còn không có món gà này.”

Ninh Yên không nghĩ nhiều, đã bán hết.

Cô không có ý định chia sẻ nó với người khác.

Hai người chỉ có thể thèm thuồng nhìn cô ăn xong, rồi nhìn Nghiêm Lẫm lấy ra mấy quả táo xanh.

Ninh Yên ăn quả táo xanh ngọt ngào, hài lòng nheo mắt lại.

Thời gian này cũng khó có trái cây để ăn, Lý Hồng Vi thèm thuồng hỏi: “Ừm… táo xanh có ngon không?”

Ninh Yên vui vẻ gật đầu: “Đặc biệt ngon, vị ngon lại thanh, ngon tuyệt.”

Vừa ăn vừa nói.

Lý Hồng Vi không nhịn được, “Cho tôi một quả với.”

Ninh Yên kiêu ngạo hất cằm: “Không cho, quỷ sắc nữ không xứng ăn trái cây.”

Lý Hồng Vi: ...Thực sự muốn đánh chết cô ta!

Nghiêm Lẫm buồn cười, thật đáng yêu.

Trên đường đi, Ninh Yên ăn uống, hoa quả đều do Nghiêm Lẫm cung cấp.

Không biết hắn lấy từ đâu, Ninh Yên cũng không hỏi, nhưng lại khiến Lý Hồng Vi và những người khác ghen tị đỏ mắt.

Dọc đường Ninh Yên không thích nói chuyện với bọn họ, nhưng cô không ngờ tới là đích đến của bọn họ lại giống nhau.

Nghiêm Lẫm xách hành lý kéo Ninh Yên ra khỏi đám đông, hai người thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi đưa em về đại đội Cần Phong trước.”

Ninh Yên thu hồi hành lý, “Không cần, tôi tự trở về, anh có thể nhanh chóng trở về quân đội báo cáo.”

“À, nhân tiện.” Cô lấy ra mười đồng: “Cám ơn anh suốt chặng đường đã chăm sóc cho tôi, hãy coi đây là tiền ăn.”

Sắc mặt Nghiêm Lẫm tối sầm lại: “Chuyện giữa chúng ta có cần phải tính toán rõ ràng như vậy không?”

Ninh Yên cũng không phải ngu ngốc, hắn có tình ý với cô, cô có thể cảm nhận được.

Nhưng phần tình cảm này có chút không rõ, đến nay hắn vẫn chưa nói gì.

Không xác nhận mối quan hệ, không phải bạn trai và bạn gái, vậy tại sao cô lại phải lợi dụng người khác?

Bình Luận (0)
Comment