[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 250

Chương 250 -
Chương 250 -

“Tất nhiên, không thân cũng chẳng quen, tại sao tôi lại không biết xấu hổ ăn cơm của anh mà không trả tiền, tôi thiếu anh một nhân tình, nên không muốn lại thiếu tiền anh."

Sắc mặt Nghiêm Lẫm thay đổi: “Tôi…”

“Được.” Ninh Yên đối với tình cảm cũng không bắt buộc, cứ thuận theo tự nhiên đi. “Hôm khác tôi sẽ tới quân doanh một chuyến nói lại kế hoạch của mình, các người xem có phù hợp không. Vậy thôi, tôi đi trước.”

Cô thu dọn hành lý rồi quay người rời đi, mới đi được hai bước, phía sau đã truyền đến một giọng nói yếu ớt: “Tôi có bệnh.”

“Cái gì?” Ninh Yên sửng sốt, tại sao đang yên lành lại mắng mình có bệnh?

Nghiêm Lẫm tiến về phía trước hai bước, vẻ mặt âm trầm nói: “Thấy một cô gái đến gần, tôi muốn đá cô ta ra. Bác sĩ nói đây là bệnh hưng cảm."

Rốt cuộc cũng nói ra, tuy cảm thấy nhẹ nhõm nhưng lại càng lo lắng hơn.

Ninh Yên:....

Cô không tin nổi những gì mình nghe, nhưng nghĩ đến cú đá của hắn…

Trong lúc nhất thời, tâm tình của cô vô cùng phức tạp: “Anh cũng đối xử với người nhà mình như vậy à?”

Nghiêm Lẫm bình tĩnh nói: “Tôi sống với ông nội.”

Nghe vậy, Ninh Yên không còn có thể hỏi thêm câu nào, ngược lại càng thêm tò mò về gia đình hắn.

Hắn không có cha mẹ sao? Ông nội của hắn là người như thế nào?

"Hưng cảm khiến anh bốc đồng, tính khí thất thường. Ngoài đá người, anh còn có triệu chứng gì nữa?”

Nghiêm Lẫm thành thật nói: “Không, chỉ cần con gái không chạm vào, tôi sẽ không phát bệnh.”

Ninh Yên sửng sốt, có bệnh kỳ lạ như vậy sao?

Đây có phải là bệnh tâm thần không? Nguyên nhân là gì?

Nói chung, loại bệnh này đều có căn nguyên, phản ứng đầu tiên của cô là bóng ma thuở nhỏ, ai, không, không, không thể thảm như vậy được.

“Không đúng, tôi chạm vào tay anh, anh không có đá tôi, chẳng lẽ là ngắt quãng sao?”

Nghiêm Lẫm nhìn cô thật sâu, nói: “Tôi không biết tại sao, khi về tôi sẽ hỏi bác sĩ.”

Ninh Yên không khỏi thở dài, cũng may hắn là quân nhân, quanh năm ở trong quân doanh, bên cạnh không có phụ nữ, nếu không thì cuộc sống và công việc đều có vấn đề.

“Vậy thì có bệnh thì cứ chữa đi, không có gì to tát đâu.”

Nghiêm Lẫm không biết tại sao, trong lòng lại chua chát, không rõ là như thế nào.

“Có người nói tôi là kẻ lập dị.”

Ninh Yên trợn to hai mắt: “Đánh hắn, buộc hắn phải rút lại lời nói. Nếu không, để hắn ăn cứt.”

“Phì.” Nghiêm Lẫm nhịn không được cười lớn.

Ninh Yên nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, trong lòng cô có chút nhận ra, sự do dự trong quan hệ của hắn chắc chắn là do rối loạn tinh thần.

Đột nhiên cô cảm thấy hơi tiếc cho hắn.

Một giọng nói đột nhiên vang lên: “Sao cô còn ở đây?”

Chính là Lý Hồng Vi và Trình Đồng, xách hành lý thở hổn hển bước ra ngoài.

Nghiêm Lẫm nắm tay Ninh Yên rời đi.

“Hắn là loại đàn ông gì vậy?” Lý Hồng Vi tức giận vì thái độ của hắn, lại vị hắn cứ phớt lờ cô và làm rất nhiều đồ ăn mỗi ngày khiến cô thèm.

“Thấy chúng ta mang theo hành lý nặng như vậy, hắn thậm chí còn không giúp đỡ chúng ta.”

Trình Đồng trợn mắt nói: “Đúng vậy, không có phong độ.”

Hai người vừa đi vừa nhìn xung quanh, cuối cùng cũng tìm được người đến đón, vui vẻ ném hành lý qua.

Tài xế đang dẫn đầu xách theo bao lớn túi nhỏ, đang đi bỗng hưng phấn chạy tới: “Doanh trưởng Nghiêm, anh đi công tác về à? Về quân doanh không ? Lên xe cùng chúng ta rồi về.”

Nghiêm Lẫm khẽ cau mày, “Không tiện đường, các người về trước đi.”

Ninh Yên nhìn tài xế, lại nhìn đám người Trình Đồng: “Anh đi trước đi, đại đội của chúng tôi mỗi ngày đều có xe đến tỉnh lỵ, tôi sẽ quá giang về.”

“Tôi đưa em đến đó.” Nghiêm Lẫm không yên tâm chút nào, mấy ngày nay khá hỗn loạn, cô lại là một cô gái xinh đẹp như vậy.

Trình Đồng nhìn bóng dáng hắn rời đi, trợn to hai mắt: “Hắn... hắn là ai?”

Tài xế vô cùng tự hào: “Doanh trưởng Nghiêm Lẫm, cô không biết anh ta sao? Làm sao có thể? Quán quân cuộc thi quân sự.”

Hai người:...

Hoá ra hắn chính là quán quân nổi tiếng, người hùng trong lòng vô số nữ quân nhân.

Nhưng sao lại có tính khí xấu thế này?

Cô vô thức hỏi, tài xế cười nói: “Người có năng lực đều có tính tình, đây gọi là có cá tính.”

Bình Luận (0)
Comment