“Vâng.” Ninh Tứ chạy nhanh như bay, chỉ chốc lát sau liền ôm một đống sổ tay ra tới.
Ninh Yên chọn chọn, từ trong số đó lấy ra sổ tay ghi chép về lúa nước, đưa cho Bí thư Tôn, “Ngài xem, bên trong có ghi chép tất cả tư liệu về lúa nước.”
Bí thư Tôn gấp không chờ nổi liền nhận lấy, mở ra luôn, số liệu của thực nghiệm ghi chép vô cùng chi tiết, tích lũy thành một quyển sổ thật dày.
Bí thư Tôn không tiếc đưa ra cho Ninh Yên lời khen, “Nếu không biết, tôi còn tưởng rằng cô là từng được học ở Học viện Nông nghiệp cơ.”
“Ha ha ha.” Ninh Yên cười gượng vài tiếng, ông nói cũng không sai, Ninh Yên đúng thật là nghiên cứu sinh của Học viện Nông nghiệp.
Cán bộ thôn hầu hết đều chưa từng tới nơi này, rau dưa trái mùa cô sẽ định kỳ phân cho mọi người ăn, một phần sẽ làm quà tặng để giữ gìn các mối quan hệ.
Ninh Yên đưa tặng mọi người món đồ quý giá như vậy, mọi người không dám nhận , những loại rau dưa trái mùa này quá khó làm ra, khiến người khác luyến tiếc từ chối, lại không phải là đồ quá có giá trị lắm.
Ninh Xuân Hoa thỉnh thoảng cũng tới đây xem vài lần, nhưng ở bên ngoài ông cũng chưa bao giờ đề cập tới.
Bí thư thôn thật nóng vội, “Hạt giống đâu? Mau lấy ra xem đi.”
Ninh Yên nhìn về phía Ninh Tứ, “Đi đem hạt giống số 1 cùng hạt giống số 2 lấy lại đây đi.”
Ninh Tứ lại chạy vào nhà, Bí thư Tôn ngẩng đầu nhìn cậu bé một cái, “Đây là em trai của đồng chí Ninh Yên?”
Ninh Yên vẻ mặt kiêu ngạo, “Đúng vậy, đứa bé này là em trai thứ tư nhà tôi, tên là Ninh Hâm, mấy đứa nhỏ cũng giúp đỡ tôi những việc nhỏ, nếu không tôi chỉ có một mình cũng không có biện pháp quản lý nhiều việc như vậy.”
Bí thư Tôn bừng tỉnh, thì ra là thế.
Chờ Ninh Tứ chạy ra đem đồ vật đưa cho Ninh Yên, bí thư Tôn liền nhìn về phía Ninh Tứ, “Cháu bé là Ninh Hâm, thứ cháu đang cầm đây là lúa mùa vụ nào? Lúa sớm? Lúa vụ giữa? Hay là lúa cuối mùa?”
Ninh Tứ cũng không che giấu, thoải mái hào phóng trả lời, “Nơi này chỉ trồng một vụ lúa, tháng 5 gieo giống, tháng 10 thu hoạch, hạt giống số 1 là lúa tẻ, hạt giống số 2 là lúa nếp, hạt giống số 1 trưởng thành sớm, tỉ lệ ra hạt thóc cao, thời gian chờ thu hoạch cũng ngắn hơn. Hạt giống số 2 sức đề kháng tốt, dễ quản lý, tỷ lệ nảy mầm cao, sản lượng cũng ổn định.”
Cậu bé nói rất rõ ràng, ai cũng nghe có thể hiểu.
Cán bộ thôn không khỏi đối với cậu bé mà thay đổi mắt nhìn, vốn dĩ cho rằng mấy đứa trẻ Ninh gia được lấy tiền thưởng hoàn toàn là vì nể mặt Ninh Yên, số tiền cũng không nhiều lắm nên mọi người đều không nói gì.
Trồng rau, trồng lúa cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Nhưng hiện tại mới biết được, bọn họ hiểu lầm, mấy đứa trẻ đều phải làm việc.
”Tiểu Tứ, cháu thật lợi hại. “
Ninh Tứ khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười, có điểm đắc ý, nhưng vẫn tiếp tục nói,” Không có đâu, tất cả đều là chị cháu dạy bảo tốt.“
Dáng vẻ kiêu ngạo của cậu bé đáng yêu cực kỳ.
Bí thư Tôn nhịn không được cười hỏi, “Mấy đứa trẻ Ninh gia nhà cháu đều thông minh như vậy sao?”
Đứa nhỏ này mới vài tuổi thôi, vậy mà hiểu biết rất nhiều, lại rất hào phóng, được dạy dỗ rất tốt.
Ninh Tứ gương mặt cười tươi vô cùng, “Nhà của chúng cháu, chị Ninh Yên là giỏi nhất, cháu cùng anh hai chị ba đều là hạng hai.”
Đối với chị gái tâm phục khẩu phục, nhưng với hai người còn lại, cậu bé tỏ vẻ còn có thể so một lần.
Bí thư Tôn bị chọc cười, cậu bé này vậy mà tâm tư cũng nhiều ghê, “Vậy cha mẹ cháu thì sao?”
Ninh Tứ cười tủm tỉm nói, “Đối với người lớn thì không soi mói, không so sánh, cũng không nói ra nói vào chuyện nhà người khác, chỉ cùng anh chị em nhà mình thi đấu.”
Bí thư Tôn bất ngờ, “Đây cũng là chị gái cháu dạy sao?”
“Đúng vậy.” Ninh Tứ vẻ mặt chị gái mình là nhất, cô nói cái gì cũng đều đúng, không cãi lại.
Bí thư Tôn tâm tình rất phức tạp, đã có thể sáng chế ra máy gặt, lại có thể thiết kế bản vẽ, xem báo cáo, làm kinh tế, còn biết dạy dỗ trẻ nhỏ, còn có gì Ninh Yên không biết sao?
Bí thư Tôn cầm lấy hạt giống quan sát kỹ càng, hạt nào hạt nấy tròn mẩy, màu sắc vàng ươm.