[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 368

Chương 368 -
Chương 368 -

Mẹ Kiều tức giận trừng mắt nhìn con trai mình: "Biết nhiều như vậy có ích gì? Ở tuổi này mà vẫn chưa tìm được bạn gái, mẹ còn phải tự mình ra ngoài giới thiệu."

Kiều Trung Trực đỏ mặt: “Mẹ, con là bận công việc, không có ý định hẹn hò, nhưng nếu gặp được người con thích, con nhất định sẽ cố gắng.”

Nhìn bộ dáng thật thà và thành thật của hắn, dì Hầu có chút hài lòng: "Hai đứa tuổi trẻ trò chuyện một chút đi, cũng đều là sinh viên đại học, hẳn là có nhiều điểm chung. Hai chúng ta đi dạo một chút."

Bọn họ coi như là môn đăng hộ đối, rất xứng đôi.

Đợi những người khác rời đi, Kiều Trung Trực mơ màng nhìn Hầu Lệ: "Em Hầu, em thật xinh đẹp a."

Hầu Lệ lập tức trở mặt: “Haha, tôi ghét nhất đàn ông miệng lưỡi trơn tru.”

Nói năng tùy tiện, quá phù phiếm, không ổn trọng như Nghiêm Lẫm.

Kiều Trung Trực không quan tâm đến khuôn mặt lạnh lùng của cô, cô càng lạnh lùng, hắn càng khơi dậy ham muốn chinh phục, "Đừng hiểu lầm anh, anh đang nói từ góc độ chuyên nghiệp, như em cũng biết, anh thành thạo chụp hình, đối với mỹ thuật cũng nghiên cứu khá nhiều.”

Hắn cầm máy chụp hình lên, rồi thể hiện kỹ năng chụp ảnh của mình khiến Hầu Lệ bị dọa sợ.

Mặc dù không hiểu, nhưng bộ dáng có vẻ rất lợi hại.

Kiều Trung Trực rất biết cách đối xử với một cô gái như vậy, "Em không biết đâu, ban đầu anh muốn đến phim trường, nhưng cha mẹ anh sống chết không đồng ý. Ở góc độ nghề nghiệp của anh, em rất thích hợp làm diễn viên điện ảnh, em rất xinh đẹp, và tất nhiên, em cũng là một mỹ nhân không chê vào đâu được trên đời."

Hầu Lệ từ trước đến giờ luôn đề cao bản thân mình, cho rằng mình rất ưu tú, những lời này coi như là chạm đến trái tim cô.

Hắn nói về mọi thứ dưới góc độ chuyên môn, không tỏ ra bóng bẩy mà còn có tính cách mạnh mẽ.

"Hay là anh chụp cho em vài bức ảnh nhé? Những bức ảnh anh chụp đều được cho là những tác phẩm nghệ thuật sống động."

Các cô gái đều thích bộ dáng này, Hầu Lệ cũng không ngoại lệ.

Hai người càng trò chuyện càng hợp ý, phụ huynh hai nhà cách đó không xa vui mừng đến không nhịn được.

Ninh Yên tâm tình có chút phức tạp, cô theo bản năng nhìn về phía Nghiêm Lẫm, "Chúng ta ra ngoài vạch trần hắn được không?"

Người đàn ông như vậy không thể kết hôn được.

Hầu Lệ dù có tệ đến đâu cũng không nên bị lừa gạt kết hôn mà nhảy vào hố lửa này.

Nghiêm Lẫm sờ đầu cô, cô thực sự là một cô gái rất nghị lực.

"Với thân phận của chúng ta, liệu cô ấy có tin những gì chúng ta nói không?"

Ninh Yên nghĩ ngợi, cô gái Hầu Lệ kia có chút hoang tưởng, không thể dùng lẽ thường để suy đoán: "Nên làm gì bây giờ đây?"

Nghiêm Lẫm suy nghĩ một chút: “Anh sẽ tìm người ám chỉ cha cô ấy, cha cô ấy đương nhiên sẽ đi thăm dò.”

“Được rồi.”

Nghiêm Lẫm kéo Ninh Yên lại, Ninh Yên vô ý dẫm trúng một hòn đá nhỏ, làm chân cô bị vấp, cô đau đớn không ngừng thở dốc: “A.”

Nghiêm Lẫm ôm lấy cô, “Cẩn thận.”

Động tĩnh này này kinh động đến một số người, họ lần lượt chạy qua.

Hầu Lệ nhìn thấy Nghiêm Lẫm, hai mắt trong nháy mắt sáng ngời, "Nghiêm Lẫm, sao anh lại tới đây? Hay là anh nghe nói em đang hẹn hò ở đây nên cố ý chạy đến đây để ngăn cản sao?"

Nghiêm Lẫm:..

Hiện trường im lặng, mọi người nhìn qua, Kiều Trung Trực nhìn rõ mặt Nghiêm Lẫm, không khỏi thở dài một hơi, sao lại là hắn?

Chẳng lẽ họ cũng thuộc cùng một thế hệ?

"Có ý gì? Cháu và hắn có quan hệ gì? Cháu có bạn trai, còn chạy đến đây xem mắt sao?"

Mặt mẹ Kiều tối sầm lại, đây mà là xem mắt sao? Rõ là kiếm thù mà, Hầu gia thật sự không để ý gì.

Dì Hầu lo lắng: "Không, không, không, không phải như vậy, các người đừng hiểu lầm, cháu ngoại gái của tôi không có bạn trai."

Bà biết chuyện của cháu ngoại gái mình, một lòng si mê lưu luyến Nghiêm Lẫm. Nhưng người ta không thích con bé, thì làm được gì?

Cuối cùng bà vất vả sắp xếp được cuộc xem mắt này, nhưng kết quả...

Hầu Lệ đắm chìm trong ảo mộng đẹp đẽ, tràn ngập vui sướng: "Nghiễm Lẫm, anh tới đây, em vui lắm, em biết trong lòng anh có em…"

Ninh Yên không khỏi trợn mắt, kéo lấy cánh tay Nghiêm Lẫm: “Khụ khụ, tôi đứng ở đây lớn như vậy, sao lại không nhìn thấy vậy?”

Bình Luận (0)
Comment