[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 369

Chương 369 -
Chương 369 -

Ảo tưởng hay như vậy, suốt ngày chìm trong mộng tưởng của chính mình, không muốn mở to mắt ra đối mặt với hiện thực, đây là một căn bệnh.

Sao Hầu gia còn không chữa trị cho cô ta?

Lúc này Hầu Lệ mới nhìn thấy Ninh Yên, sắc mặt thay đổi nghiêm trọng: "Lại là cô! Cô hết lần này đến lần khác hủy hoại tình cảm của tôi với Nghiêm Lẫm, cô cái đồ hồ ly tinh này."

Cô ta hận Ninh Yên muốn chết!

Nghiêm Lẫm không nghe nổi cô ta nói nhảm nữa: "Hầu Lệ, cô đang nói bậy cái gì đó, từ lâu tôi đã nói, Ninh Yên là đối tượng của tôi, chúng tôi đã nộp đơn báo là đang yêu đương, cũng đã được cấp trên phê duyệt, tôi và cô chưa từng có một chút quan hệ nào, cũng không có tình cảm gì."

Tâm trạng của Hầu Lệ giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, vừa rồi còn đang ở trên thiên đường, bây giờ lại sà xuống đất, thật là đáng sợ.

"Nghiêm Lẫm, anh yêu em mà, nếu không thì sao anh lại đến đây?"

"Đây là chỗ thích hợp để hẹn hò, tôi với Ninh Yên đều thích chỗ này." Nghiêm Lẫm cảm thấy Ninh Yên nói đúng, người này có bệnh, bệnh tâm thần nặng: "Chẳng lẽ ai cũng biết cô đi hẹn hò xem mắt sao? Tôi thì không biết."

Sắc mặt của bốn người trong buổi hẹn hò xem mắt đều không đẹp, buổi hẹn hò xem mắt này là bí mật, nữa kín nữa lộ, đã giấu mình nhất có thể, trừ khi là hai bên đều xem mắt

Ninh Yên cũng rất khó chịu: "Chúng tôi hẹn hò ở đâu còn phải báo cáo cho cô sao? Mà nếu biết cô xem mắt ở đây, chúng tôi nhất định sẽ tránh xa."

Nghiêm Lẫm không muốn nhìn thấy Hầu Lệ một chút nào, lần trước khi quậy thành như vậy, sư trưởng Hầu đã gọi hắn đến, hắn đã nói rõ với đối phương, đây là không thể nào.

Hắn không muốn, thì không có ai có thể ép buộc hắn được

"Đi thôi, không có gì để nói."

Chân Ninh Yên có chút đau, nhưng cô không muốn ở lại đây nên khập khiễng đi về phía trước, Nghiêm Lẫm thấy thế ngồi xổm xuống để cõng cô lên.

Ninh Yên nằm trên lưng hắn, không khỏi cười ngọt ngào, tên này vẫn rất đáng để tin cậy.

Sự tương tác ngọt ngào giữa hai người, bóng dáng họ gắn bó bên nhau, khiến Hầu Lệ vô cùng cay mắt: "Đứng lại."

Sau lưng truyền tới giọng nói điên cuồng của Hầu Lệ: "Nghiêm Lẫm, bây giờ anh hãy nói với mọi người là anh thích em, nếu không em sẽ nhảy xuống sông."

Ninh Yên sợ hãi quay đầu lại, không thể tin được mà nhìn người phụ nữ kia trèo lên lan can.

Cô biết, biết rằng ngày này sẽ đến.

Một phen hành động này, đã thu hút vô số người xem, chỉ chỉ trỏ trỏ, cái gì cũng nói được.

Dì Hầu sắp điên rồi: "Lệ Lệ, con đừng làm chuyện ngu ngốc, mau xuống đi."

Sao lại như vậy? Vừa rồi còn ổn.

Hai mẹ con Kiều gia đều trợn tròn mắt, đây là lần đầu tiên họ gặp được đối tượng xem mắt muốn sống muốn chết vì một người đàn ông khác.

Hầu Lệ vừa buồn vừa vui, tâm trạng rõ ràng không ổn: "Nghiêm Lẫm, anh nói đi."

Mọi người nhìn Nghiêm Lẫm như một kẻ cặn bã: "Nam đồng chí này, sao cậu lại chân đạp hai thuyền? Nhìn xem, cô gái nhà người ta bị kích thích."

Nghiêm Lẫm giận sôi máu: "Là cô ta đơn phương dây dưa, tôi không thích cô ta chút nào, là cô có bệnh, bệnh tâm thần!"

Thân thể Hầu Lệ lắc lư, bộ dáng nhìn như muốn nhảy xuống sông bất cứ lúc nào, khiến dì Hầu lo lắng: “Đủ rồi, lúc này đừng kích thích con bé nữa, Nghiêm Lẫm, cậu dỗ con bé đi, nhanh lên đi.”

Nghiêm Lẫm sao có thể dỗ cô ta được? Còn chưa đủ điên rồ sao: "Không thích là không thích, tình cảm không thể ép buộc."

Hắn chưa bao giờ lừa dối tình cảm của người khác, trước nay đều luôn rõ ràng rành mạch, không có cho người khác một chút cơ hội nào.

Chỉ có Hầu Lệ là làm thế nào cũng không hiểu được tiếng người.

“Anh nói lại lần nữa, em nhảy xuống thật đấy.”

Ruột gan dì Hầu cồn cào hết cả rồi, còn giận chó đánh mèo với Nghiêm Lẫm: “Nghiêm Lẫm, nếu con bé có bất trắc gì, đời này hai người đừng mơ mà có cuộc sống tốt đẹp.”

Nghiêm Lẫm nhìn hoàn cảnh xung quanh, có mặt nhiều người như vậy thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu: "Kêu tôi trái lương tâm nói dối, tôi làm không được, Ninh Yên, chúng ta đi thôi."

Bình Luận (0)
Comment