[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 374

Chương 374 -
Chương 374 -

Ninh Yên ngẩng đầu lên nhìn liền thấy chị Phương, rốt cuộc cuối cùng cô cũng tới, sắc mặt có chút bất an.

“Chị không bắt kịp chuyến xe buýt đầu tiên.”

Ninh Yên khẽ mỉm cười, tránh ra khỏi vị trí: “Đến là tốt rồi.”

Cuối cùng cô cũng đã đến, không làm Ninh Yên thất vọng.

Chỉ Phương thầm thở phào nhẹ nhõm, đến nhận vị trí của Ninh Yên và bắt đầu chăm chỉ làm viêc.

Ninh Yên đi tới ven đường, cầm lấy ấm đun nước quân dụng uống hết một ngụm, thật khát.

Cô uống nhanh đến mức bị sặc, ho khan khiến mặt cô đỏ bừng.

Nghiêm Lẫm cũng bị thay thế, hắn vừa đi đến liền thấy: “Đừng nóng vội, từ từ mà uống.”

Hắn vỗ nhẹ lưng Ninh Yên, Ninh Yên xua xua tay ý bảo cô không sao.

Đoàn người thư kí Tôn và bí thư thôn ở một bên cân, ai nấy đều hưng phấn như được tiêm máu gà.

“Ninh Yên, cô mau tới đây nhìn xem. ”

Ninh Yên vội vàng chạy tới: “Có chuyện gì vậy?”

Hai mắt thư kí Tôn sáng lên, kinh ngạc nói: “Cô đoán xem, sản lượng mỗi mẫu là bao nhiêu?”

Nếu không phải hắn tự tay cân, thì hắn sẽ không thể tin được đây là sự thật.

Ninh Yên hơi trầm ngâm: “Chắc là ở khoảng năm trăm kg đi.”

Cô chưa bao giờ nói ra điều đó, nhưng trong lòng cô biết rõ.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đồng loạt nhìn qua.

“Cô đã sớm đoán được? Cô có biết đầu năm nay trung bình sản lượng mỗi mẫu là bao nhiêu cân không?”

Không thể trách thư kí Tôn quá kích động nhưng cho dù là bất cứ ai khác thì đều sẽ kích động như vậy.

Vừa mới ra kết quả, sản lượng mỗi mẫu là 495 kg a, đây là loại khái niệm gì vậy?

Ninh Yên tỏ vẻ vấn đề này cô đã biết: “300 kg.”

Cô làm sao có thể không biết, vừa đến nông thôn cô đã điều tra và biết rõ rất nhiều số liệu.

Điều đó có nghĩa là, sản lượng của cánh đồng thí nghiệm đã tăng gần gấp đôi, đây là một bước nhảy vọt rất lớn.

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không dám tin, nhìn Ninh Yên.

“Đồng chí Ninh Yên, cô làm sao làm được như vậy?”

Cô mới mười tám tuổi, là một thanh niên trí thức, chưa làm ruộng nhiều nhưng lại có thể trồng ra lúa năng suất cao như vậy, có thể nói là một kì tích.

Ninh Yên mỉm cười nói: “Tôi chỉ áp dụng phương pháp trồng khoa học, cái này không cần vội vàng, trước tiên chúng ta hãy xem kết quả của hai mẫu ruộng còn lại đã.”

Mọi người làm việc hăng say hơn, nhiều người nhiều sức hơn, rất nhanh chóng ba mẫu ruộng đã hoàn thành xong.

Kết quả kiểm tra cũng đã được đưa ra, mẫu ruộng thứ hai là 503 kg và mẫu thứ ba là 510 kg.

Tất cả mọi người hưng phấn, kích động nước mắt lưng tròng, điều này chứng tỏ không phải ngẫu nhiên, mà là tất nhiên.

Thư kí Tôn đỏ bừng mặt vì hưng phấn: “Đồng chí Ninh Yên, năng suất trồng lúa của đồng chí rất ổn định, đồng chí có sẵn lòng giao lại phương thức trồng trọt này không?’

“Tất nhiên là có, đây là vinh dự của tôi.” Ninh Yên đem một quyển sổ báo cáo thực nghiệm thật dày đưa cho thư kí Tôn: “Trong đó ghi lại toàn bộ quá trình, từ chọn giống, nhân giống, gieo hạt, cấy, làm cỏ, bón phân đều ghi chép lại, có chỗ nào không rõ có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Thư kí Tôn nhìn những nét chữ dày đặc trên đó, đặc biệt là mấy điều cần chú ý kia, thậm chí còn chưa từng nhìn thấy, coi như đây là một bí pháp đi.

Hắn rất khâm phục sự cống hiến quên mình của Ninh Yên, có ấn tượng đặc biệt tốt đối với cô: “Đồng chí Ninh Yên, tôi thay mặt cho mọi người ở đây cảm ơn cô, cô có muốn thứ gì không?”

Ninh Yên mỉm cười nói: “Tôi chỉ có một yêu cầu, đại đội chúng tôi phải lưu trữ lại loại hạt giống này.”

Vừa nghe lời này, các cán bộ thôn mới phản ứng lại.

Ai ui, vừa vui mừng quá, quên mất lúa này nhất định phải lưu trữ lại.

Ăn là không thể ăn, chất lượng cao như vậy để lại hạt giống là cần thiết.

Thư kí Tôn nghĩ đến phản ứng nhanh như vậy của Ninh Yên, có chút khó xử: “Toàn xã nhiều đại đội như vậy, loại hạt giống này chắc chắn không đủ, chỉ có thể lưu lại cho các cô một nửa hạt giống.”

Không phải một nửa số lúa, là hạt giống, Ninh Yên lập tức ý thức được sự khác biệt giữa hai cái này.

Bình Luận (0)
Comment