[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 410

Chương 410 -
Chương 410 -

Ninh Yên thở dài trong lòng, đứng dậy, nói: “Các người còn chưa báo giá, bao nhiêu tiền một chiếc? Kích cỡ như thế nào? Bao nhiêu tấn? Những thứ này không phải đều là những chuyện nên bàn bạc sao? Đây không giống như muốn hợp tác một cách nghiêm túc.”

Phó chủ xưởng Tằng hơi nhíu mày, dùng giọng điệu lãnh đạm nói: “Những chuyện này Tiểu Vương sẽ bàn bạc cụ thể với các người, tôi còn có việc khác.”

Ông ta khinh thường không thèm nói chuyện với Ninh Yên, Ninh Yên cũng không tức giận, hiện giờ là thị trường của người bán, nhà máy sản xuất ô tô càng là đơn vị quan trọng, có địa vị rất cao.

“Chúng tôi cũng có việc, mọi người đều rất bận. Vậy chúng ta nói ngắn gọn đi. Chúng tôi là người mang theo thành ý mà đến, cho dù chỉ nói qua loa, cho chúng tôi hai phút cũng được chứ?”

Cô nhìn bí thư Vương bằng đôi mắt đen nhánh, nói: “Phiền anh dùng thời gian hai phút giới thiệu một chút về sản phẩm.”

Lúc cô nghiêm mặt có một loại khí thế không giận mà tự phát ra uy lực, bí thư Vương không tự chủ được đành báo giá: “Kiểu HS03B nhãn hiệu Tỉnh Hắc, trọng tải của ô tô là bốn tấn, giá… năm mươi ngàn, năm tấn thì có giá… năm mươi lăm ngàn.”

Phó chủ xưởng Tằng nhìn hắn một cái, hắn không tự chủ được cúi đầu.

Ninh Yên biết hiện tại giá cả của hàng hóa trong nước đều tương đương nhau, mức giá này nhất định là có vấn đề.

Cô chưa bao giờ đánh trận mà không chuẩn bị. Cô đã sớm hỏi qua Ninh Anh Kiệt, người đã từng làm việc trong đội vận tải.

Ninh Anh Kiệt đối với giá sản phẩm của từng nhà sản xuất thuộc như lòng bàn tay. Hắn cũng biết cả giá mua xe tải loại lớn của đội vận tải.

Sắc mặt của hắn cũng khó coi, giá của xe tải bốn tấn đều là bốn mươi lăm ngàn, vì sao lại báo là năm mươi ngàn? Đây là xem thường khách hàng sao?

Ninh Yên nhàn nhạt nói: “Quá đắt, xe tải có trọng tải bốn tấn của nhà máy sản xuất ô tô tỉnh H chỉ có giá bốn mươi lăm ngàn, cùng là xe tải lớn như nhau, vì sao lại chênh lệch năm ngàn?”

Lúc này bí thư Vương mới ý thức được bản thân bị Ninh Yên áp đảo, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, hắn nói: “Bí thư Ngưu, sao ông lại dẫn theo loại người ngớ ngẩn này ra ngoài vậy? Cho dù muốn dìu dắt người trẻ, cũng nên dạy dỗ ở nhà đàng hoàng rồi mới dẫn ra ngoài chứ?”

“Nếu đã như vậy thì chúng tôi không quấy rầy nữa.” Ninh Yên khẽ gật đầu với phó chủ xưởng Tằng, nói: “Đi thôi, chúng ta đến tỉnh H mua, trở về cũng nói với mọi người cho rõ ràng, nhà máy ô tô của tỉnh chúng ta không tốt.”

Cô quay người đi, bí thư Ngưu và Ninh Anh Kiệt đều đi theo phía sau cô, không chút do dự.

Sắc mặt bí thư Vương đã tái mét, bọn họ rời đi nhanh như vậy sao?

“Chờ một chút.” Phó chủ xưởng Tằng gọi bọn họ lại: “Còn chưa hỏi qua tên của đồng chí nữ này.”

Ông ta xem như đã nhìn ra rồi, hai người đàn ông này giống như Thiên Lôi của cô, sai đâu đánh đó.

Ninh Yên quay đầu đáp: “Ninh Yên, tổng giám đốc tập đoàn Cần Phong. Mặc dù tôi chưa từng đến quý xưởng, nhưng tôi khá quen thuộc với nhà máy dược phẩm Tân Nhân và chủ tịch một số công đoàn nhà máy dệt trong tỉnh, đậu hủ nước tương đường trắng của cung tiêu xã đều là do tập đoàn chúng tôi cung cấp.”

Cô nhìn về phía bí thư Ngưu, nói: “Đúng rồi, vì sao chúng ta phải hợp tác với nhà máy không có nghiệp vụ?”

Bí thư Ngưu làm việc với cô đã lâu, có sự hiểu biết nhất định về cô, ông ngầm hiểu nói: “Chúng ta đã tới, nhưng bọn họ ép giá xuống quá thấp, thương lượng không thành.”

Ninh Yên bừng tỉnh đại ngộ: “Tôi nhớ ra rồi, người phụ trách nhà ăn của bọn họ yêu cầu tiền hoa hồng, tướng ăn quá khó coi.”

Phó chủ xưởng Tằng:…

Bí thư Vương:…

Phó chủ xưởng Tằng thật sự không biết việc này, chuyện này không phải do ông ta quản.

Ông ta có hơi đau đầu: “Tổng giám đốc Ninh…”

Ninh Yên cười ngọt ngào hơn bất cứ ai khác, như thể người vừa rồi chọt một dao không phải là cô: “Gọi tôi giám đốc Ninh là được.”

Trước giờ phó chủ xưởng Tằng chưa từng thấy qua cô gái nào… có da mặt dày như thế. Sao cô có thể cười sau khi nói ra những lời như vậy?

Bình Luận (0)
Comment