[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 414

Chương 414 -
Chương 414 -

Hai người đàn ông nhìn nhau, không nói gì.

Ninh Yên còn chưa tiêu đủ, "Tôi còn muốn đến nhà xưởng liên kết thịt đặt hai con heo, để cho các thôn dân thống thống khoái khoái ăn uống một hồi."

Bí thư Ngưu ôm ngực, cảm giác nhiệt huyết toàn thân xông lên, "Cô đây là không chà đạp tiền xong, sẽ cảm thấy không thoải mái."

Bại gia! Lần sau tuyệt đối không thể để cô quản tiền, không đúng, phiếu công nghiệp cũng không thể để cô chạm vào.

Ninh Yên mặt không đỏ tim không đập, đạo lý lớn mở miệng liền nói, "Cả đời chỉ có một lần thành lập đại hội, đương nhiên phải lưu lại một trang mực đậm màu, rất nhiều năm sau, chúng ta trở thành một trong một trăm xí nghiệp mạnh nhất thế giới, quay đầu lại những chuyện cũ này nhất định rất thú vị, còn có thể ở lại trong lịch sử xí nghiệp của chúng ta."

Đạo lý của cô tuông trào không ngừng, có thể nói đến mức làm người ta choáng váng. Bí thư Ngưu lại một lần nữa bị thuyết minh, tuy rằng ông đau lòng như muốn hít khí vào.

“Tôi cũng không trông cậy vào top 100 thế giới, top 100 cả nước đã rất vui vẻ rồi. "

Ninh Yên cười tủm tỉm gật đầu," Sẽ, tên của tôi và chú đều sẽ lưu lại trong lịch sử công ty. "

Đôi mắt bí thư Ngưu sáng lên, ông vất vả như vậy không cầu lợi, nhưng chỉ vì cái danh thôi.

Cho dùng ông lui xuống, mọi người cũng sẽ nói, bí thư Ngưu từng vì chúng ta mà đổ mồ hôi, từng bán sức lực, ông là một cán bộ tốt.

Cái gì cũng không mưu đồ, đó là thánh nhân.

Ninh Anh Kiệt trơ mắt nhìn bí thư Ngưu từ ngay từ đầu nổi trận lôi đình, đến đau lòng, rồi đến phù tưởng liên thiên, cõi lòng tràn đầy khát khao, nhịn không được muốn cười.

Khó trách bị Ninh Yên đè chặt.

Khi bọn họ lái xe tải lớn trở lại đại đội, cả thôn đều oanh động, tất cả mọi người lao ra vây xem. Mọi người kích động như đón lễ mừng năm mới, a a a, đại đội bọn họ có xe tải lớn, hơn nữa, là hai chiếc! Một chiếc đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi rồi, chớ đừng nói chi là cái hai chiếc xe tải, lực trùng kích quá lớn.

Người lớn và trẻ em hưng phấn sờ sờ thân xe, rục rịch, "Anh Kiệt, có thể dẫn chúng tôi đi dạo không?"

"Tôi không làm chủ được, mọi người tìm Ninh Yên hỏi một chút."

Ninh Yên từ ghế lái nhảy xuống, mọi người nhao nhao tránh ra một con đường, "Nhường một chút."

Ninh Yên đi vòng ra sau thùng xe, mở mui xe ra, chỉ thấy hai tay bí thư Ngưu ôm một cái TV ngồi trên một đống bông vải.

Đằng sau ông là một đống đồ vật.

Một màn này có lực xung kích quá lớn đối với mọi người, ánh mắt Ninh Xuân Hoa đều nhìn thẳng, "Cái này TV là nhà ai?"

"Nhà nước." Ninh Yên cười híp mắt nói, "Liền đặt ở tòa nhà văn phòng, buổi tối mọi người có thể đi xem tin tức."

Đây là chiếc TV đầu tiê của thôn bọn họ, chiếc xe tải đầu tiên.

Lần đầu tiên các thôn dân tỉnh táo ý thức được thôn nhà mình có tiền!

Trước đây không có cảm giác rõ ràng như vậy.

Buổi tối còn có thể xem TV! Đây là phần đầu tiên của toàn công xã.

Mọi người miễn bàn có bao nhiêu tự hào.

Ninh Yên cao giọng nói, "Đại sảnh bá, tìm vài người chuyển đồ trên xe xuống." Nhìn từng thứ bị chuyển xuống xe, càng ngày càng có nhiều người chạy tới vây xem, nội tâm bị chấn động thật lớn.

Ninh Yên cười khanh khách nhìn khuôn mặt nhiệt tình dào dạt của mọi người, "Đây là phần thưởng của đại hội khen thưởng ngày mai, mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

"Là phần thưởng, nhiều như vậy a a a a." Hiện trường một mảnh sôi trào, kích động hoan hô liên tiếp.

Ninh Yên nhướng mày, hài lòng nở nụ cười.

Đại hội còn chưa bắt đầu, hội trường đã nổ tung, không tệ không tệ.

Khắp nơi đang nghị luận việc này, buổi tối mọi người cũng không ngủ được, hưng phấn khó nén tìm người nói chuyện phiếm.

Công nhân viên chức làm ra thành tích tim đập thình thịch, trắng đêm khó ngủ, hận không thể lập tức đến ngày hôm sau.

Ninh Yên ngủ đặc biệt ngon giấc, một đêm không mộng thấy hừng đông.

Chờ cô tỉnh lại, mấy người Ninh Nhị đã líu ríu ở bên ngoài, cũng đang thảo luận việc này.

Thấy cô bước ra cửa phòng, mấy người cao hứng gọi một tiếng chị cả, Ninh Tam bưng bữa sáng đi tới.

Bình Luận (0)
Comment