[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 415

Chương 415 -
Chương 415 -

Cô đi căn tin gọi cơm, trứng luộc và một nồi cháo gạo kê, một đĩa bánh bao rau. Ninh Tam ân cần giúp cô lột vỏ trứng, "Chị cả, dựa theo cống hiến, chị khẳng định là phần đầu tiên, có thể lấy được phần thưởng gì?"

Quy tác là do Ninh Yên định ra, cô đương nhiên biết.

"Hẳn là xe đạp, nhưng nhà chúng ta đã có, chị muốn đổi radio với người khác." Radio cũ đã cho Ninh Tứ, Ninh Tứ coi nó như bảo bối, bình thường đặt ở phòng khách cùng nhau nghe, buổi tối liền ôm về phòng mình.

Ninh Yên thật sự muốn TV, nhưng chẳng phải thứ này không có sao?

TV thiếu hàng như thế, cũng thật kỳ lạ.

"Vậy cũng được, bổ sung chút lợi ích thực tế." Ninh Tứ trông mong nhìn cô, “Chị cả, vậy khi nào thì có thể xem TV đây?"

"Không biết, phải điều chỉnh trước." Ninh Yên uống một ngụm cháo, "TV do bí thư Ngưu bảo quản, chị không hỏi đến."

Ninh Nhị biết phần thưởng không có duyên với hắn, cũng không suy nghĩ nhiều, "Chị, chị có thể giúp em mua một cái đồng hồ không? Em bỏ tiền."

Nếu Dương Liễu ở đây, là tuyệt đối không cho phép.

Trong mắt bà, con cái vẫn còn nhỏ, đeo đồng hồ gì chứ, chỉ là lãng phí.

Nhưng Ninh Yên rất sáng suốt, "Được, không thành vấn đề, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, mấy đứa tự bỏ tiền ra mua, chị không có ý kiến."

Ninh Nhị vui mừng nhướng mày, "Cám ơn chị cả."

Ăn xong bữa sáng, Ninh Yên đi ra ngoài, đi tới phòng bên cạnh gọi một tiếng, "Anh Kiệt, anh Kiệt, anh có ở đây không?"

“Ở đây.” Ninh Anh Kiệt gặm bánh bao chạy ra, "Làm sao vậy?"

Ninh Yên phất phất tay. "Mau ăn xong đi, theo em đi công xã một chuyến.”

Ninh Anh Kiệt có chút mơ hồ, hôm nay không phải mở đại hội thành lập sao? “Làm cái gì?”

Ninh Yên không kịp nói tỉ mỉ với hắn, "Đi theo em là được rồi.”

Thời gian quy định là mười giờ, nhưng còn chưa tới giờ, trên sân thể dục trong trường học đã chật ních người.

Khu vực đã được phân chia, mỗi nhà xưởng đều có vị trí của mình, thôn dân không vào nhà xưởng cũng có một khu vực.

Trên đài chủ tịch, Ninh Anh Liên làm người dẫn chương trình, vội vàng điều chỉnh loa, chỉ huy sắp xếp bàn ghế.

Lần đầu tiên cô chủ trì hội nghị lớn như vậy, khẩn trương vạn phần, tối hôm qua ngủ không ngon, cả người căng thẳng.

Nhưng, cô cố gắng giữ vững tinh thần, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại.

Cô không thể để cho Ninh Yên thất vọng!

Trương Thục Phương ôm cháu trai ngồi cùng thôn dân, cao hứng bừng bừng nhìn con gái trên đài, đắc ý không chịu được.

“Thục Phương, đứa nhỏ Anh Liên này càng ngày càng nổi bật, dáng vẻ ở trên đài rất giống lãnh đạo, rất ghê gớm nha.”

"Anh Liên từ nhỏ đã ưu tú, trong thôn chỉ có một, nhìn dáng vẻ thoải mái hào phóng của cô ấy, làm cho người ta nhìn liền thoải mái, Thục Phương, bà thật có phúc khí mà."

Trương Thục Phương mặt mày hớn hở, không phải từ nhỏ đã ưu tú, rõ ràng là sau khi Ninh Yên đến mới có thay đổi rất lớn.

Trước kia chỉ là cô nương trong thôn bình thường, hiện tại không thua kém khí thế của cô nương trong thành phố, còn đặc biệt có năng lực.

Hàng xóm bên cạnh hâm mộ không được, "Thục Phương à, đứa nhỏ bạn của cháu trai con nhà dì tôi làm cán bộ ở trong huyện, điều kiện trong nhà đặc biệt tốt, rất thích hợp với Anh Liên nhà chúng ta, nếu không ta đi qua nói chuyện một chút?"

Trương Thục Phương rất động tâm, trình độ của đối tượng này đã lên tới cán bộ huyện, có thể thấy được giá thị trường của con gái bà tốt đến mức nào.

“Tôi hỏi xem con bé nghĩ gì trước.”

Hàng xóm lắc đầu cười nói, "Bà là mẹ của con bé, có thể thay nó làm chủ, con bé thì biết cái gì? Còn phải do cha mẹ kiểm định.”

“Trước kia tôi còn có thể kiểm định, hiện tại tôi cũng không có bản lĩnh đó." Trương Thục Phương tự mình hiểu lấy.

Không riêng gì chồng nước lên thì thuyền lên, mấy đứa con đều có tương lai riêng.

Biểu hiện nổi bật nhất chính là Ninh Anh Liên.

Bây giờ bọn họ đều có chủ kiến, bà không hiểu biết nhiều bằng bọn họ, còn cần phải nghe nhiều ý nghĩ của bọn nhỏ.

“Bà thật sự là quá nuông chiều con cái rồi. "

Hàng xóm khuyên vài câu, thấy Trương Thục Phương không chịu, bà ta cũng không có biện pháp, thuận thế đổi đề tài.

Bình Luận (0)
Comment