Ninh Tứ rất thông minh, "Tốt nhất là đến nhà xưởng cơ khí, loại nhà xưởng chuyên nghiệp này nhất định có tư liệu tương ứng."
“Em đi vào được sao?”
"Ai nguyện ý đem tư liệu số liệu đưa cho người xa lạ?" Bọn họ lại không thể lấy tên của Ninh Yên ra.
Ninh Yên rất vui khi thấy bọn họ cố gắng học tập, "Đây là một khảo nghiệm, kỳ hạn là trước tết, các em cứ từ từ suy nghĩ đi.”
Giao cho bọn họ một bài tập, miễn cho bọn họ quá rảnh rỗi làm việc.
Cũng không trông mong bọn họ làm ra được, quá trình phấn đấu này mới là quan trọng nhất.
"Người đạt thành tích tốt nhất trong kỳ khảo nghiệm này, có thể đưa ra một cái yêu cầu, chỉ cần chị có thể làm được thì đều được.”
Vừa nghe được lời này, ba người lập tức phấn khởi như vừa bị đánh máu gà.
Cơm nước xong xuôi, Ninh Yên đi tới đi lui ở trong sân, tiêu hoa đồ ăn, bỗng nhiên có chút nhớ Nghiêm Lẫm.
Không biết hắn đang làm cái gì, gần đây tất cả mọi người rất bận rộn.
Nghiêm Lẫm đang mở họp chỉ cảm thấy bên tai nóng lên, theo bản cô sờ soạng một cái.
“Nghiêm Lẫm.”
“Có.”
"Dự án khảo hạch ngày mai chuẩn bị thế nào rồi?"
"Tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng." Gần đây Nghiêm Lẫm bận rộn với đại luận võ trong quân, trước tiên chọn lựa từ cơ sở, chọn ra người ưu tú nhất đưa đi luận võ.
Hắn từng là quán quân luận võ toàn quân, làm một khối này rất thuận buồm xuôi gió này.
“Rất tốt.”
Họp xong, đoàn trưởng gọi hắn đến văn phòng, bình tĩnh nhìn hắn.
Nghiêm Lẫm đứng thẳng tắp, nhìn không chớp mắt.
Đoàn trưởng lấy một tờ đơn từ trên bàn ra, "Cầm đi điền.”
Nghiêm Lẫm định tình vừa nhìn, là để cho hắn đi trường quân đội bồi dưỡng? Hắn kỳ thật văn bằng không cao, từ sớm đã tiến vào bộ đội, muốn tiến thêm một bước, đi trường quân đội bồi dưỡng là điều cần thiết.
Tinh thần hắn chấn động lớn, "Cảm ơn đoàn trưởng đã bồi dưỡng.”
Đoàn trưởng nhắc nhở, "Đây chỉ là xin báo danh, lần luận võ này cậu có thành tích tốt mới xem như ổn định.”
“Tôi hiểu.”
“Đồng chí Ninh Yên bên kia cậu nói trước một tiếng đi, dù sao cũng phải xa nhau một năm. "Đoàn trưởng rất thích người cấp dưới này, hắn ở tuổi trường quân đội, tiền đồ đã định trước như gấm.
Nghiêm Lẫm trầm mặc vài giây, "Có tin tức chính xác, tôi sẽ nói với cô ấy.”
Hắn và Ninh Yên đều có sự nghiệp của riêng mình, đều đang cố gắng đi lên, hắn muốn leo lên cao hơn, có thể che chở cô ở mức độ lớn hơn, để cô sống theo tâm ý của mình.
Chuyện xây nhà giao cho bí thư Ngưu và kế toán kết nối, Ninh Xuân Hoa thì ôm đồm công việc nhà xưởng, hai bên đều bận muốn chết, nhưng mỗi người đều vui vẻ như ăn mừng năm mới.
Ninh Yên đến xưởng máy móc một chuyến, đều là người quen cũ, cô trực tiếp tìm xưởng trưởng Ngô của xưởng máy móc.
Xưởng trưởng Ngô nhiệt tình ra đón, "Hôm nay gió gì thổi Ninh tổng tới đây vậy, khách đến ít, mau mời ngồi.”
Lúc trước hắn vừa nhìn đã cảm thấy Ninh Yên không phải hạng người bình thường, vừa ra tay đã là máy gặt cầm tay, làm cho người ta nhìn thấy tiềm lực to lớn của cô.
Hắn yêu tài sốt ruột muốn đào cô, kết quả, người ta sống chết muốn ở lại trong thôn trồng trọt.
Lúc ấy hắn thế nào cũng nghĩ không ra, trồng cái gì chứ? Làm công nhân không thơm sao? Rốt cuộc là có ý gì?
Nhưng cho tới bây giờ, hắn mới phát hiện vẫn là mình đánh giá thấp cô.
Chỉ là một công nhân còn không thỏa mãn được khát vọng và dã vọng của cô.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, cô như ngồi tên lửa trở thành tổng giám đốc của một tập đoàn, dưới trướng có mấy trăm người.
Lúc này có thể ngồi ăn ngang hàng với hắn.
Mấu chốt là, cô còn trẻ như vậy, tương lai đáng mong chờ.
Hai người hàn huyên vài câu, Ninh Yên trực tiếp đi vào vấn đề chính, "Xưởng trưởng Ngô, các anh có máy giấy rơm và máy viên thức ăn chăn nuôi không?"
Xưởng trưởng Ngô có chút sửng sốt, "Không có.”
Bọn họ lại có công việc mới?
Ninh Yên cũng dự đoán được, hiện tại phần lớn đều dựa vào sức người, máy móc tự động hóa còn chưa phát triển.
Cô lấy sổ tay ra, nói một chút muốn dạng đồ vật gì, nguyên lý là như thế nào.
Bây giờ cô đã không còn tự mình làm lấy nữa, mọi việc đều để cho cô tự mình làm, còn không phải mệt chết sao.