[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 481

Chương 481 -
Chương 481 -

Từ Đạt khẽ nhíu mày: “Công thức chưa được kiểm nghiệm thực tế sẽ không đủ chặt chẽ, chúng tôi không thể đảm bảo.”

Ninh Yên nhẹ nhàng thở ra: “Không sao cả, đưa công thức ban đầu cho tôi, tôi sẽ từ từ thí nghiệm.”

Từ Đạt có hơi do dự, Kim Tích Như mở nồi ra, lấy một hộp bánh màn thầu hai mặt ra, đưa cho Ninh Yên một cái: “Lấp đầy dạ dày trước đã, chỗ của cô gặp phiền phức lớn rồi à?”

Ninh Yên cắn một miếng màn thầu, vẻ mặt cô rất bình tĩnh: “Con người sống trên đời, lên voi xuống chó là chuyện rất bình thường, tôi đã nhận được lời ca ngợi trong giai đoạn huy hoàng, cũng phải chấp nhận bị chửi rủa khi rơi xuống thung lũng, không cần lo lắng cho tôi.”

Cô không nói gì còn tốt, nói ra mọi người đều lo lắng.

Ninh Tam vô cùng sốt ruột: “Chị cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Ninh Yên sờ đầu cô, nhẹ giọng nói: “Có thể phải để mấy đứa trải qua những ngày tháng khổ sở rồi.”

Ninh Tam vội vàng kéo cánh tay cô, ánh mắt tràn ngập lưu luyến: “Em không sợ, chị cả, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng em cũng sẽ ủng hộ chị, chị mãi mãi là chị cả tốt nhất, tài giỏi nhất trong lòng chúng em.”

Chỉ cần đứng ở bên cạnh chị cả, cô không sợ bất cứ điều gì cả.

Trong lòng Ninh Yên cảm thấy ấm áp, cũng coi như hiểu chuyện: “Hai vị, cửa lớn của tập đoàn Cần Phong chúng tôi luôn luôn mở ra cho hai người, tôi sẽ đưa địa chỉ và số điện thoại lại cho hai người, có chuyện gì có thể tìm tôi.”

Ánh mắt Kim Tích Như lấp lánh: “Nếu chúng tôi tới chỗ cô, có thể giúp đỡ được cô đúng không?”

Ninh Yên cảm thấy động lòng, nhưng sắc mặt cô vẫn không thay đổi: “Đã giúp được một chuyện lớn.”

Kim Tích Như nhìn cô chăm chú, vẻ mặt rất phức tạp: “Nếu như cô có thể giải quyết giúp chúng tôi hai chuyện khó khăn, chúng tôi sẽ đi theo cô.”

Từ Đạt không dám tin nhìn vợ mình: “Tích Như.”

Đã nói rõ, phải ở lại thủ đô chờ con trai con gái trở về.

Ninh Yên làm tư thế mời, giọng điệu vô cùng thành khẩn: “Cô Kim, mời cô nói.”

Kim Tích Như không để ý tới chồng mình, mà nói thẳng với Ninh Yên: “Chúng tôi bị quản lý rất nghiêm khắc, không thể rời khỏi thủ đô dễ đàng dược.”

Ninh Yên gật đầu không cần suy nghĩ: “Tôi sẽ nghĩ cách để hai người được điều xuống đại đội Cần Phong chúng tôi.”

Cách làm của cô là đi theo con đường hợp pháp, sẽ không ảnh hưởng tới người nhà của bọn họ.

Gương mặt Kim Tích Như vẫn hiện lên vẻ ảm đạm: “Hai đứa con trai, con gái tôi đều đã bị điều đi, vẫn luôn không có tin tức gì, nếu như chúng tôi rời đi, tôi sợ sau này sẽ không thể liên lạc với bọn chúng nữa.”

Ninh Yên suy nghĩ một hồi đã lập tức nghĩ ra cách giải quyết: “Chuyện này rất đơn giản, tôi sẽ nói một tiếng với quản lý khu phố, mọi người cũng tìm một người đáng tin cậy ở khu nhà mọi người sống trước giờ, nhờ đối phương chú ý đôi chút, nếu có thư hay có người gửi hàng tới thì gọi điện thoại cho chúng ta.”

“Hai bên cùng quan sát, tương đương với hai tầng bảo đảm.”

Chuyện này chỉ cần bỏ ra chút tiền là có thể giải quyết được, không đáng là bao.

Cô suy xét rất thấu đáo, Kim Tích Như không thể không thừa nhận, năng lực ứng biến của Ninh Yên rất mạnh: “Vậy được rồi.”

Ninh Yên nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Tích Như, nghiêm túc nói: “Sau này, tập đoàn của chúng tôi sẽ phổ biến khắp toàn quốc, đến lúc đó tôi sẽ cho người lưu ý tới tin tức về anh Từ, chị Từ.”

Đây là lời hứa của cô, Kim Tích Như tin tưởng sự chân thành lúc này của cô: “Vậy thì quá tốt rồi, cảm ơn cô, Ninh Yên.”

Ninh Yên nhìn về phía Từ Đạt còn đang nhíu chặt lông mày: “Thầy Từ, anh thấy sao?”

Hai vợ chồng Từ Đạt đưa mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt cho nhau, Kim Tích Như nhẹ nhàng thờ phào một hơi: “Tôi muốn rời khỏi nơi này, ở đây rất áp lực, tôi thường xuyên cảm thấy không thở nổi.”

Từ Đạt nghĩ tới cơ thể yếu ớt bệnh tật của vợ mình, cũng sợ cô không sống được lâu: “Cô hãy chứng minh năng lực của mình trước, giải quyết thỏa đáng việc điều chúng tôi xuống nông thôn.”

Trong mấy ngày ở chung với nhau này, bọn họ đã tin tưởng Ninh Yên thêm vài phần.

Bình Luận (0)
Comment