[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 482

Chương 482 -
Chương 482 -

Có thể khiến nhiều người như vậy thật lòng yêu quý, chắc chắn cô không phải là người xấu.

Ninh Yên lập tức đứng lên: “Được, vậy tôi liền đi làm, chờ tin tức của tôi, Ninh Hâm, đi theo chị.”

Thời gian cô ở lại đây không nhiều, cô phải tranh thủ từng phút từng giây.

Hai chị em nói đi liền đi, nhanh như sấm chớp, Kim Tích Như còn không kíp đưa màn thầu cho bọn họ: “Mang theo màn thầu để ăn trên đường.”

“Không cần, mọi người tự ăn đi.”

Nhà cũ Ninh gia.

Ông nội Nghiêm đi họp một ngày, lúc quay về, cả người ông lão uể oải, vô cùng mệt mỏi, bảo giúp việc nhanh chóng đi nấu cơm.

Tâm trạng của ông lão không tốt, ông lão đứng bên cửa sổ một hồi, vẫn chưa bình ổn lại cảm xúc.

Lính cần vụ chạy tới: “Thủ trường, thủ vệ ở bên ngoài gọi điện thoại tới, nói rằng vị hôn thê của Nghiêm Lẫm tới, muốn tìm ông có việc.”

Ông nội Nghiêm sững sờ một lát, Ninh Yên? Cô đang yên đang lành lại chạy tới đây: “Bảo con bé vào đây.”

Ninh Yên bảo em gái đứng ngoài cổng chờ cô, còn nhờ thủ vệ lưu ý một chút.

Cô chỉ mới đi vào nhà cũ của Nghiêm gia một lần, nhìn thấy cơ thể gầy gò của ông nội Nghiêm, liền mở miệng nói: “Ông Nghiêm, có thể vào phòng sách nói chuyện không?’

Ông nội Nghiêm nhìn chằm chằm cô một hồi, dẫn đầu đi về phía phòng sách.

Lính cần vụ đưa trà lên, im hơi lặng tiếng lui ra, còn nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Ông nội Nghiêm đi thẳng vào vấn đề: “Có chuyện gì?”

Ninh Yên không xem mình là người ngoài, cô phóng khoáng đưa ra yêu cầu: “Ông nội Nghiêm, nhờ ông giúp cháu một chuyện, cháu muốn điều hai vợ chồng Từ Đạt và Kim Tích Như xuống đại đội Cần Phong của chúng cháu.”

Cô nói chuyện đương nhiên như vậy chọc cho ông nội Nghiêm tức tới bật cười: “Tại sao ông phải giúp cháu?”

Ninh Yên vô cùng chính trực lắc đầu: “Không phải chúng cháu, là giúp đất nước của chúng ta.”

“Tại sao lại nói như vậy?” Ông nội Nghiêm vô cùng bình tĩnh nhìn cô bịa chuyện.

Ninh Yên đặt hai tay lên trên bàn, bộ dạng rất ngoan ngoãn, đáng yêu, nhưng những lời mà cô nói ra vô cùng sắc bén.

“Cháu đã từng nói, trải qua vài năm nữa, đất nước chúng ta sẽ phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh, đến lúc đó, chúng ta sẽ có thể quật khởi, trở thành cường quốc trên thế giới.”

“Chúng ta cần có người giống như Từ Đạt như vậy, vô số người cùng nhau phấn đấu, từng người tiếp sức cho nhau.”

Ông nội Nghiêm không có cảm xúc gì cả, vẫn bình tĩnh nhìn cô.

Ninh Yên không hề sợ hãi, vẻ mặt cô càng thêm nghiêm túc: “Lạc hậu sẽ bị đánh ngã, ông cũng rất rõ đạo lý này, nếu muốn đuổi kịp và vượt qua các quốc gia khác, một là nền kinh tế phải mạnh mẽ, hai là khoa học kỹ thuật phát triển, cả hai yếu tố này đều không thể bị người khác khống chế.”

“Nếu như làm được hai điều này, nhân tài là điểm mấu chốt, việc cạnh tranh giữa các quốc gia, nói trắng ra chính là sự cạnh tranh giữa các nhân tại, tại sao phương Tây không cho những nhân tài trình độ khoa học kỹ thuật cao về nước? Đó chính là nguyên nhân này.”

Sau khi cô nói xong, biểu cảm của ông nội Nghiêm cũng dần dần thay đổi, như có điều gì đó suy nghĩ.

“Trong khi hai người này, một người là chuyên gia trên lĩnh vực hóa học, một người là chuyên gia sinh vật, giữ lại bọn họ đồng nghĩa với việc bảo tồn hai hạt giống tốt của quốc gia.”

“Bọn họ nên được sống tốt, để tỏa sáng, tỏa nhiệt cho công cuộc xây dựng đất nước.”

Mỗi câu nói của cô đều rất khó khí phách, một lòng vì đất nước, không hề có chút lòng riêng.

“Ông nội Nghiêm, cháu đã thuyết phục được ông chưa?”

Ông nội Nghiêm cho rằng mình đã đánh giá Ninh Yên đủ cao, bây giờ ông lão mới phát hiện mình vẫn đang đánh giá thấp cô.

Cả người cô loé lên luồng ánh sáng vô cùng đặc biệt.

Ông lão cố ý làm mặt lạnh: “Chỉ biết thêm phiền phức cho ông, cháu có biết ông đứng ở chỗ cao hoàn toàn không hề nở mày nở mặt như trong tưởng tượng của mọi người không?”

Ninh Yên biết ông lão không hề tức giận, cười híp mắt nói: “Ông cả đời chinh chiến, hy sinh đổ máu, không phải vì sự cường thịnh và giàu có của đất nước à, sao bây giờ lại không đánh nữa?”

“Hơn nữa, cháu tự có chừng mực, điều bọn họ xuống nông thôn là việc làm tuân thủ chính sách, về tình về lý đều không có vấn đề gì cả, nếu ông vẫn không yên tâm thì có thể giao cho thủ hạ làm.”

Bình Luận (0)
Comment