Kim Tích Như tò mò mở ra nhìn thoáng qua, gạo, mì trắng, dầu, thịt, vải vóc, bông, kẹo hạt dưa, tổng cộng có tám phần.
Tất cả đều là đồ vật thực dụng, phù hợp với tất cả mọi người.
"Trách không được mọi người không mua sắm đồ tết, hóa ra là chờ cái này." Từ sau khi đại đội Cần Phong mở nhà xưởng, điều kiện sinh hoạt của mọi người đều tốt hơn nhiều, nhưng, người có thể không tiết kiệm chịu bỏ tiền ăn uống dù sao cũng rất ít, nhận được một phần lễ tết này liền đầy đủ toàn bộ.
Hầu hết mọi người đều dành dụm tiền để làm đám cưới cho con cái.
Cái gì? Phụ nữ là hàng bồi thường tiền, chỉ là lấy ra đổi lễ hỏi? Không xứng có được tiền tài tự chủ? Lời này nếu để cho Ninh tổng nghe được, lập tức cho người đó cút đi, hơn nữa là cả nhà cút đi.
Ninh tổng nói cũng có đạo lý, cô cũng là phụ nữ, người mắng cô là hàng hóa bồi thường tiền, không đuổi người đó thì đuổi ai?
Cho dù giải thích là mắng con gái mình, cũng không có tác dụng gì.
Từ sau khi giết gà dọa khỉ, hiện tượng trọng nam khinh nữ ít đi rất nhiều, cho dù trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng tuyệt đối không dám nói, cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng.
Nếu bị bắt gặp, khóc cũng không kịp.
Cùng một cương vị, Ninh Yên thiên về tuyển dụng phụ nữ, cho họ cơ hội độc lập về kinh tế.
Ninh Yên còn mở lớp học xóa nạn mù chữ, không chỉ biết chữ, còn vô thức đưa ra tư tưởng nam nữ bình đẳng.
Ở tình huống như vậy, mọi người còn không đứng lên được, vậy thì không còn gì để nói.
“Tiếp theo, xin Ninh tổng nói vài câu với mọi người."
Ninh Yên nhíu mày, còn có quy trình này?
Cô buông hạt dưa xuống, lau miệng, thản nhiên đi lên sân khấu, còn chưa mở miệng nói chuyện, phía dưới liền vỗ tay như sấm, có thể thấy được mức độ được hoan nghênh của cô.
Khóe miệng Ninh Yên giật giật, ra dấu im lặng. "Thành tích đạt được vào năm nay bí thư Ngưu đều đã nói, tôi sẽ không nói lại, sẽ nói cho mọi người ba tin tức tốt."
"Thứ nhất, giáo sư Kim đã nghiên cứu ra công thức sản xuất thức ăn chăn nuôi, sang năm chúng ta sẽ mở một nhà xưởng thức ăn chăn nuôi."
"Thứ hai, giáo sư Từ nghiên cứu ra công thức bột ngọt, sang năm chúng ta sẽ mở một nhà xưởng bột ngọt."
"Thứ ba, giáo sư Lý đã nghiên cứu ra vài loại máy móc tự động hóa, thích hợp cho nhà xưởng máy móc mới."
Đơn giản lưu loát, không dây dưa dài dòng.
Má nó, lợi hại như vậy sao, nhanh như vậy đã có thành quả, trách không được Ninh tổng coi trọng như vậy.
Phía dưới trở nên xôn xao, mở nhà xưởng mới sẽ tuyển người, bạn bè người thân của bọn họ sẽ có cơ hội, vừa nghĩ liền kích động.
Ninh Yên còn chưa nói xong, "Bởi vì cần phải xây dựng nhà xưởng mới, nên muốn chọn một nhóm nhân viên quản lý, sẽ chọn người từ trong nhóm mọi người, người có ý định qua năm mới đến báo danh."
Mọi người càng kích động, nóng lòng muốn thử, có người nhịn không được lớn tiếng hỏi, "Ninh tổng, cần điều kiện gì không?"
Ninh Yên cười híp mắt nói. "Có thể viết chữ, biết tính toán, biết quản lý, có sở trường đặc biệt, ví dụ như đặc biệt biết bán hàng, đặc biệt biết tính toán."
Điều kiện này vừa ra, có thể đánh rớt 90% số người được chọn. Trong lòng người nok khẽ động, "Ninh tổng, cô mở "lớp cố lên" kia là chuẩn bị trước cho nhà xưởng mới sao?"
Lớp của Ninh Yên gọi là lớp cố lên, giản dị tự nhiên.
Lời này vừa nói ra, hiện trường đều xôn xao, không hổ là Ninh tổng, đã sớm lên kế hoạch.
Đáng hận bọn họ quá trì độn, có người bởi vì ngại học phí đắt, có người cảm thấy không cần thiết, người các thôn dân báo danh không nhiều lắm.
Lớp này nhận tổng cộng 30 người, trên cơ bản đều là tầng quản lý, còn có một bộ phận là quân tẩu, cũng có mấy thanh niên tri thức báo danh.
Ninh Yên nói rất thẳng thắn, "Tôi sẽ không ngừng bồi dưỡng nhân tài, hy vọng ngày càng có nhiều nhân tài ưu tú xuất hiện, góp sức cho tập đoàn chúng ta.”
"Cuối cùng, chúc mọi người một năm mới vui vẻ."
Cô vừa định xuống đài, đã bị bí thư Ngưu gọi lại, "Ninh tổng, giải thưởng lãnh đạo ưu tú của cô còn chưa lĩnh đâu.”
“Còn có giải thưởng như vậy?" Ninh Yên không khỏi bật cười, "Là phần thưởng gì vậy?”