Sự tín nhiệm của cô khiến trong lòng Diệp Hưng Học ấm áp, "Tôi có một người em họ, làm người ngay thẳng nhiệt tình, cũng có năng lực đáng tin cậy, chỉ là..."
“Chỉ là cái gì? "
Diệp Hưng Học khẽ thở dài một hơi. "Tình huống gia đình của cậu ấy có chút vấn đề, sau khi cha mẹ cậu ấy ly hôn thì phủi sạch quan hệ, mẹ cậu ấy mang cậu ấy đi tái giá, càng coi trọng con riêng bên kia, đối với cậu ấy..."
Ninh Yên nói trắng ra, "Lấy lòng con riêng bạc đãi con ruột?"
"Đúng, con mẹ nó, công việc của cậu ấy thì cho con riêng thay thế, cậu ấy liền không có việc làm, dựa vào làm thêm mà sống." Nghe ra, Diệp Hưng Học rất bất mãn đối với người phụ nữ kia.
Trên đời này người nào cũng có, Ninh Yên cũng không thấy kỳ quái, "Nếu quả là người ngu hiếu, vậy không được."
Lúc Diệp Hưng Học trở về gặp qua em họ, sống không tốt, nhưng đối với cuộc sống vẫn tràn ngập chờ mong. "Cái đó thì không, trong lòng cậu ấy rất hiểu rõ, vẫn luôn nhớ thương cha ruột, đối với cha dượng vẫn gọi chú, tôi dám đảm bảo nhân phẩm của cậu ấy.”
“Anh đã nói như vậy, vậy thì anh ta đi." Ninh Yên hơi trầm ngâm, "Bên này, tôi muốn Ninh Anh Kiệt đi qua."
Không chỉ là điểm phân phối, mà còn phụ trách thu thập sách vở và đào tạo nhân tài, xét cho cùng ở thủ đô, các loại tài nguyên đều vượt xa các thành phố khác.
Ninh Anh Kiệt không phải rất nổi bật, nhưng thắng ở kiên định, nghe lời của cô.
“Chủ ý này hay.”
Ninh Yên cầm lấy chén trà uống một ngụm, "Người được chọn làm giám đốc xưởng giấm, anh có đề cử nào thích hợp không?"
Diệp Hưng Học không tự chủ được khẩn trương lên, "Lần trước lúc ở lớp học, cô nói có thể kiêm chức, chỉ cần năng lực cân xứng, không biết tôi có thể hay không được?"
Tim hắn đập thình thịch, lo lắng nhìn Ninh Yên.
Hắn rất thành công ở mảng bán hàng, nhưng cũng muốn thử các vị trí khác.
Ninh Yên nhíu mày, trong tất cả mọi người, dã tâm của hắn lớn nhất: "Vội tới đây sao?”
Diệp Hưng Học biết tính tình của cô, có chuyện gì liền nói thẳng với cô, không nên vòng tới vòng lui.
"Tôi cảm thấy được, xưởng dấm này tiện quản lý chung, không cần chạy nhiều, tôi cũng muốn rèn luyện bản thân nhiều hơn, có cái gì không hiểu liền thỉnh giáo cô."
Ninh Yên gõ nhẹ mặt bàn, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, "Được, chọn anh.”
Theo mở rộng, luôn cảm thấy không đủ nhân lực.
Diệp Hưng Học mừng rỡ vạn phần, "Cảm ơn Ninh tổng, tôi sẽ không để cô thất vọng.”
Bận rộn một ngày, Ninh Yên kéo thân thể mệt mỏi về đến nhà, Ninh Miểu liền đứng ở cửa chính, “Chị cả, bác gái bảo chúng ta đến nhà bác ấy ăn cơm.”
Ninh Yên vào nhà vệ sinh rửa mặt, soi gương, phát hiện tóc đã dài. “Có chuyện gì sao?”
Cô cầm lấy kéo ken két vài cái, cắt tóc ngắn đến bả vai, tóc dài quá khó khăn, gội đầu cũng phải tốn nửa ngày.
Cô tiện tay buộc kiểu tóc nửa đầu, nhìn rất hoạt bát xinh đẹp.
“Nói là sinh nhật Tiểu Huy." Ninh Miểu đi vào, oa một tiếng, “Chị cả, kiểu tóc này của chị đẹp lắm, em muốn học.”
Ninh Yên phất phất tay với cô, gọi cô đến bên cạnh.
Tóc Ninh Miểu dài, cũng thuận tay buộc cho cô.
Ninh Miểu soi tới soi lui trong gương, trong mắt tràn đầy yêu thích, thật đáng yêu a.
Sinh nhật Tiểu Huy liền mời chị em Ninh Yên qua ăn bữa cơm, nấu một nồi mì sợi, thêm món rau xào, thịt băm cay, gà chay và trứng kho.
Ninh Yên ăn mỗi thứ một chút, đặc biệt phong phú.
Cô thuận miệng nói đến chuyện sắp xếp công việc, Ninh Anh Kiệt vừa mừng vừa sợ, "Ninh Yên, em nói thật sao? Phân anh đến làm ở điểm phân phối ở thủ đô sao?”
Ninh Yên vẫn rất tín nhiệm hắn, mặc dù có lúc đầu óc không tốt, "Đúng vậy, anh muốn đi không? Bên phía Tiểu Huy anh có thể để lại được sao?”
Ninh Anh Kiệt cao hứng muốn chết, "Đi, nhất định phải đi, Tiểu Huy có mẹ chăm, anh rất yên tâm."
Ai mà không muốn đi thủ đô xem thử chứ? Hắn muốn đi đến thủ đô để làm việc!
Ninh Xuân Hoa lại có chút không yên lòng, "Tiểu Yên, rốt cuộc Anh Kiệt có được hay không? Không được thì đừng miễn cưỡng."
"Anh họ học lâu như vậy, cũng nên ra ngoài rèn luyện." Ninh Yên uống một ngụm nước súp, là hầm từ xương, rất thơm. "Cháu nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này thích hợp với anh ấy nhất, cũng không cần anh ấy có nhiều khả năng, chỉ cần có thể giám sát, lại giúp cháu làm chút chuyện."