[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 532

Chương 532 -
Chương 532 -

Vành mắt xưởng trưởng Diệp nghẹn đỏ, "Bí thư Chu, ngài không biết..."

Ông ta cáo trạng, trông cực kì giống một người đáng thương đang chịu thiệt thòi

Ninh Yên sửng sốt, quả là có tài, một tên vừa mập vừa lùn rơi lệ, trông cực kì cay mắt.

Cô lấy ra một nắm hạt dưa, từ từ cắn rồi nhét một ít vào tay những người ở bên trái, bên phải và phía sau cô.

Cùng nhau cắn, mới càng hăng hái.

Mọi người dở khóc dở cười, cô gái này thật có lòng.

Nhưng dáng vẻ tự nhiên hào phóng của cô kéo được hảo cảm của mọi người, mọi người đều thích cô.

Cũng có thể dưới sự có mặt của xưởng trưởng Diệp, cô đặc biệt đáng yêu.

Xưởng trưởng Diệp tràn đầy bi phẫn, nhưng ai ngờ khi vừa quay đầy liền thấy mọi người đều đang cắn hạt dưa xem náo nhiệt, cả người đều cảm thấy không tốt.

Có thể có chút tình cảm của người cùng một xưởng không?

Ông lão ngồi phía trước đưa hạt dưa qua: “Anh cũng muốn ăn à?”

Xưởng trưởng Diệp tức giận đến mức nổ tung: "Sao các người không biết xấu hổ mà còn cắn hạt dưa?"

Ông lão cười nói: "Rảnh rỗi, rảnh rỗi."

Xưởng trưởng Diệp không thể nói đạo lý với ông ta: "Ninh Yên, rõ ràng là cô cố ý."

Hắn coi Ninh Yên như một quả hồng mềm mà bóp, nhưng không ngờ Ninh Yên lại là một tảng đá cứng ngắc.

"Ừ, đúng vậy, tôi chính là thích nhìn ông đáng thương, khóc lê hoa đái vũ, hiệu quả hài kịch rất tốt."

Hiện trường im lặng, các vị lãnh đạo tự bổ não một lúc rồi đồng loạt rùng mình, hôm nay trời lạnh quá, lạ thật, rõ ràng đã là mùa xuân rồi.

Chà, ánh mắt mọi người nhìn xưởng trưởng Diệp đều có gì đó không đúng.

Xưởng trưởng Diệp:...

Mặt ông ta đỏ bừng, không biết vì tức giận hay xấu hổ, "Tôi không có làm nũng! Tôi là đang cáo trạng!"

Ninh Yên dùng sức gật đầu: "Ông có khuôn mặt một người đàn ông thô kệch, nhưng tâm hồn thiếu nữ, tôi hiểu, ông không cần phải giải thích."

Xưởng trưởng Diệp tâm tình không tốt, ông ta chỉ là có thói quen giả vờ đáng thương, đặt mình vào vị trí nạn nhân để tấn công, sao ông ta có thể trở thành như cô nói... kỳ quái?

"Các nhà lãnh đạo, như các ngài thấy đó, cô ta như vậy chính là muốn nhục nhã tôi."

Ninh Yên giống như ngươi lại tới nữa, sao lại làm bộ dáng như vậy, “Ông lại làm nũng, thật tự nhiên mà tinh tế, tôi nên lấy ông làm gương noi theo, bạn trai tôi cho rằng tôi không nữ tính, ông thật biết nha"

Xưởng trưởng Diệp không thể thở được, đấm mạnh vào ngực, ông ta gặp phải loại chuyện gì vậy.

Ninh Yên nhìn hắn cười lăn lộn, thật thú vị.

Bí thư Chu khẽ lắc đầu, lần này Lão Diệp đá phải tấm sắt rồi, cũng không nghĩ tới xem Ninh Yên là ai.

Lần đầu tiên hắn và Ninh Yên gặp nhau là sau sự việc nữ thanh niên tri thức, cô đã dùng sự việc đó để mang lại lợi ích cho những nữ thanh niên trí thức đó.

Có phương pháp, có căn cứ, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, điều này thể hiện phẩm chất tâm lý mạnh mẽ và chỉ số IQ cao.

Cô là người đã nhiều lần dẫn dắt các nữ thanh niên trí thức bằng chính sức lực của mình đánh bại đối thủ của mình.

Chỉ có người không biết sự tình mới cho rằng cô còn nhỏ, có thể bị bắt nạt.

"Mở họp, mọi người ngồi xuống đi."

Hắn dẫn mọi người lên bục và bắt đầu chương trình hội nghị hôm nay.

Đầu tiên là bài phát biểu tổng động viên với những bài phát biểu đầy tâm huyết nhằm nâng cao tinh thần của mọi người và bày tỏ mong muốn năm nay mọi người sẽ làm việc chăm chỉ hơn và đóng góp nhiều hơn cho xã hội.

Một số lãnh đạo lần lượt phát biểu biểu dương các đơn vị đã thực hiện tốt trong năm qua và nêu tên những đơn vị có thành tích xuất sắc.

Ninh Yên rất chăm chú lắng nghe, hiệu quả và lợi ích tốt nhất là xưởng dệt, tiếp theo là trang trại nuôi heo, sau đó là cung tiêu xã.

Cô đặc biệt chú ý đến xưởng trưởng của trại nuôi heo, ông ta là một người đàn ông tóc trắng, đã có tuổi, họ Ngô.

Bỗng nhiên nghe được lãnh đạo trên đài nói: "Các đồng chí, năm mới có thể thêm bao nhiêu cương vị công tác? Có thể tăng bao nhiêu thu nhập từ thuế?"

Ninh Yên có chút kinh ngạc, còn có thể như vậy sao? Đây có phải là đặt mục tiêu không?

Bình Luận (0)
Comment