Đồ ăn ở nhà ăn cũng ngon, tối nay được ăn món chân gà om và canh trứng xơ mướp.
Chẳng trách tại sao quan điểm tinh thần của mọi người đều khác thường.
"Ninh Yên , đây cũng là đề xuất của cô sao? Cô đã suy nghĩ thế nào?"
"Đúng, là đề xuất chị cả tôi." Người lên tiếng là Ninh Miểu, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Nghiêm Vi có chút kinh ngạc, “Ấy, chị cả của em đâu rồi? Vừa nãy còn ở đây mà.”
Ninh Miểu bĩu môi, “Bị anh Nghiêm Lẫm dắt đi rồi.”
Nghiêm Vi:…
Dưới ánh trăng, Nghiêm Lẫm nắm tay Ninh Yên nhẹ nhàng tản bộ, cũng không hề tránh né ánh mắt của người khác.
Hai người đã lâu ngày không gặp, có rất nhiều lời không thể nói hết, chia sẽ cho đối phương nghe về cuộc sống của nhau.
Nghiêm Lẫm đang được đào tạo chuyên sâu ở học viện quân sự, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, lịch trình cũng rất kín, phải đến 12 giờ mới có thể tắt đèn nghỉ ngơi.
Nội dung câu chuyện khô khan lại buồn tẻ, nhưng Ninh Yên lại rất chăm chú lắng nghe.
Cuộc sống của Ninh Yên thì có phần thú vị hơn, những điều mới mẻ thì lũ lượt kéo đến, đôi lúc Nghiêm Lẫm lại hỏi cô vài câu.
Tuy rằng vẫn luôn viết thư cho nhau, nhưng có những lời không tiện viết lên giấy.
Hai người tản bộ mệt rồi lại trở về sân nhà mình hóng mát, Ninh Yên vớt một quả dưa hấu lạnh từ giếng lên, Nghiêm Lẫm đỡ lấy, dùng dao bổ ra làm đôi, đưa cho Ninh Yên một nửa.
Ninh Yên dùng thìa xúc dưa hấu, thật sự sảng khoái, quả dưa này ngọt quá đi.
Nghiêm Lẫm bỗng nhiên chạy vào trong nhà, không bao lâu sau lại chạy ra, mang theo một khúc vải đưa cho Ninh Yên.
Mà màu đỏ tươi, là vải xê-fi-a, sờ vào cảm thấy rất thích.
Ninh Yên nhìn một hồi, “Là quà cho em sao?”
Nghiêm Lẫm đã cố ý mua nó cho cô, “Ừm, cái này rất đẹp, em may một chiếc váy mặc đi.”
y, đúng là thẩm mỹ của mấy ông trai thẳng, Ninh Yên trước giờ chưa từng mặc váy màu đỏ, nổi quá đi mất, bây giờ cũng không thể mặc nó được.
Có điều, đây cũng là tâm ý của hắn, bận như vậy mà vẫn nghĩ đến việc mua quà cho cô, rất đáng khen ngợi.
“Đẹp lắm, vậy anh có mua gì cho mình không?”
Nghiêm Lẫm theo chân ông nội lớn lên ở trong quân đội, thẩm mỹ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, “Bình thường anh đều mặc quân phục, không cần mua.”
Ninh Yên cũng đoán được từ sớm, hắn bình thường cũng chẳng chú ý mấy đến chuyện ăn mặc, những bộ đồ thương mặt cũng chỉ là hàng được mua trên phố lớn.
Tất nhiên, bây giờ những người qua loa như vậy rất ít.
“Em có may cho anh hai món, anh mặc thử đi, nếu như không hợp thì em sẽ sửa lại.”
Một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc áo thun thuỷ thủ.
Cô cũng tự may cho mình một chiếc áo thuỷ thủ, giống như đồ đôi tình nhân vậy.
Nghiêm Lẫm vui vẻ mặc lên, rất vừa, “Em còn biết may quần áo nữa sao?”
“Không biết, em tìm thợ may làm.” Ninh Yên cũng đâu phải thần tiên, cô cũng không giỏi mấy thứ này.
Nghiêm Lẫm vẫn rất vui vẻ cười không khép được miệng, cảm giác được người khác quan tâm thật tốt quá.
Có bạn gái đúng là khác biệt thật, không chỉ quan tâm đến cuộc sống ăn ở của hắn, lại còn vì hắn mà tận tâm chuẩn bị quần áo.
Từ nhỏ hắn đã không có mẹ, không có được sự chăm sóc từ những người phụ nữ, cuộc sống thật sự rất khô khan, nhưng sự quan tâm của Ninh Yên dường như đã bù lại được phần thiếu sót ấy rồi.
Hắn đột nhiên kích động, chạy vào phòng lấy ra một món đồ, nhét vào tay Ninh Yên.
“Đây là gì vậy?”
Biểu cảm của Nghiêm Lẫm đột nhiên có chút ngại ngùng, “Nhật ký hàng ngày của anh.”
Ánh mắt của Ninh Yên sáng lên, “Em có thể xem nó không? Bên trong không có nội dung gì nhạy cảm đó chứ?”
“Không có.”
Ninh Yên lật bừa một trang ra, [Ngày 10 tháng 4, trời âm u, mình nhớ Tiểu Yên rồi.]
[Ngày 11 tháng 4, hôm nay trời đổ một trận mưa lớn, mình đứng tập luyện dưới mưa, đột nhiên lại thấy nhớ Tiểu Yên.]
[Ngày 12 tháng 4, trời âm u, đêm qua mình mơ thấy Tiểu Yên, sáng ra bị chuông báo thức gọi dậy liền cảm thấy có chút mất mát.]
……
[Ngày 7 tháng 5, mưa nhẹ, trưa nay ăn cơm với thịt bò, Tiểu Yên thích nhất món này, rất muốn chia cho cô ấy ăn cùng.]
[Ngày 20 tháng 6, trời quang, hôm nay hiếm khi được nghỉ, mình ra ngoài đi dạo, mua cho Tiểu Yên một món quà, hy vọng cô ấy sẽ thích.]
[Ngày 21 tháng 6, trời quang, ở trường mọi thứ đều rất tốt, chỉ là nhớ cô ấy quá, ngày nào cũng đếm ngày đợi thư của cô ấy.]
……