[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 554

Chương 554 -
Chương 554 -

Mỗi một trang đều ghi lại nỗi nhớ của hắn, mũi của Ninh Yên có chút cay rồi, khoé mắt cũng đỏ lên rồi, “Nghiêm Lẫm à, anh nhớ em đến vậy sao?”

Nghiêm Lẫm nhìn cô với ánh mắt nặng tình, “Ừm, ngày nào cũng nhớ, mỗi phút mỗi giây đều nhớ đến em.”

Ninh Yên nhịn không được liền ôm chầm lấy hắn, tặng hắn một nụ hôn nhẹ, vừa chạm vào liền lui lại.

Mặt của Nghiêm Lẫm nóng bừng lên, trong lòng như phảng phất bùng lên một đốm lửa, không nhịn được mà ôm chầm lấy cô, hôn thật sâu….

“Khụ khụ.” Một tiếng ho nhẹ đã đánh thức đôi tình nhân đang chìm đắm trong tình yêu, hai người liền tách nhau ra ngồi xuống.

Nghiêm Lẫm nhìn thấy em họ của mình chạy vào, lại lầm nữa cảm thấy vô hối hận, tại sao mình lại đưa nó đến đây chứ?

Nghiêm Vi liếc mắt nhìn, cố ý hỏi, “Hai người, đang làm gì đấy?”

Ninh Yên sờ lên mặt mình, có hơi nóng, nhưng đây đã thấm là bao, cô vô cùng hào phòng đáp, “Làm chuyện mà tình nhân nên làm.”

Nghiêm Vi giật mình, sao cô đến cái này mà cũng dám nói ra chứ? Lợi hại thật, không hổ là bà hoàng của quy tắc, diêm vương lạnh lùng.

“Anh họ của tôi có được không?”

Ý tại mặt chữ, mặt của Nghiêm Lẫm đỏ lên, thật sự muốn đem cô ném ra ngoài

Ninh Yên thì dạng dĩ hơn hắn nhiều, “Nhìn thì lạnh lùng, nhưng mà thật ra thì thơm lắm.”

“Phụt.” Nghiêm Vi bật cười rồi, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, anh họ lạnh lùng cao ngạo như tảng băng to này của cô lại thích một cô gái như vậy sao.

Ninh Tam chạy theo phía sau đến đây, “Chị cả à, đã muộn lắm rồi, mau về phòng ngủ đi, ngày mai còn đi làm đấy.”

Cô kéo Ninh Yên chạy về phòng, nghĩ rằng suy nghĩ tách họ ra cũng không quá lộ liễu.

Nghiêm Lẫm quyến luyến nhìn Tiểu Yên biến mất dần trước mắt, không nhịn được mà thở dài, hắn còn chưa hôn đủ mà.

Nghiêm Vi được sắp xếp ngủ ở phòng sách, cô chưa vội đi ngủ, “A Lẫm à, chuyện của hai người ông nội có biết không?”

“Biết.” Tối nay Nghiêm Lẫm ngủ cùng Ninh Tiểu Tứ, phòng của hắn có một chiếc giường hai tầng.

Nghiêm Vi có chút bất ngờ, “Ông nói thế nào?”

Nghiêm Lẫm rất nghiêm túc với mối tình này, không ngại ngùng gì mà giới thiệu bạn gái với tất cả những người hắn quen, không có gì phải giấu cả. “Không đồng ý, cũng không phản đối.”

Nghiêm Vi sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ đến đáp án thế này, “Vậy là ý gì chứ?”

“Không biết.” Nghiêm Lẫm thật ra đã sớm biết rồi, nhưng lại không muốn nói ra, “Em thì sao? Bên phía em sao rồi?”

Nghiêm Vi bằng tuổi với hắn, cũng không còn nhỏ nữa, sớm đã đến tuổi kết hôn rồi, “Thì cứ vậy đó, cứ trì hoãn tiếp thôi.”

Nghiêm Lẫm cau mày, “Sao vẫn chưa chịu từ bỏ?”

“Đã bỏ ra nhiều như vậy rồi, bảo em làm sao cam tâm đây?” Đêm tối không nhìn rõ được biểu cảm của Nghiêm Vi, chỉ nghe được âm thanh buồn bực của cô, “Được rồi, em tự mình lo liệu được, em đi ngủ đây.”

Nhìn thấy bóng dáng em họ mình mất dần sau cánh cửa, Nghiêm Lẫm bất lực thở dài, đúng là đồ ngốc mà.

Sáng sớm, xưởng hóa chất đã bị một bầu không khí khó tả bao trùm, công nhân đang làm việc bận rộn tất bật dưới sự chỉ huy của xưởng trưởng Diệp.

Xưởng trưởng Diệp chỉ vào cái cửa sổ sáng bóng, “Cậu lau cửa sổ kiểu gì vậy? Chưa lau sạch kìa!”

“Sao nền đất lại bẩn như vậy chứ? Tôi nói rồi, có khách hàng quan trọng đến đây, phải làm vệ sinh sạch sẽ vào.”

“Còn cậu nữa, nghe không hiểu tôi nói gì sao? Làm việc đi, đừng ngó đông ngó tây nữa.”

Ông ta thường xuyên mắng mỏ, tâm trạng sáng nắng chiều mưa , khiến các công nhân quay đi và trợn mắt.

Thư ký cẩn thận phục vụ trà hoa cúc để giúp ông ta bình tĩnh lại. "Xưởng trưởng Diệp, ông cũng mệt rồi, nghỉ ngơi một lúc đi ạ."

“Tôi lo lắng cho các cậu, nhưng mà các cậu thì sao, làm cái gì cũng không được, còn không có lương tâm…” Xưởng trưởng Diệp cầm cốc trà lên, miệng không ngừng lẩm bẩm, mãi không chịu ngưng.

Các công nhân cũng thấy hơi mệt mỏi ông ta, năng lực làm việc của anh không đủ sức thuyết phục mọi người, cũng chẳng có bao nhiêu quyền lực. “Ông ta bị bệnh gì thế? Sao tháng nào cũng có mấy hôm thế này vậy?”

Bình Luận (0)
Comment