[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 555

Chương 555 -
Chương 555 -

“Ai mà biết, mấy người vô dụng hay thích ra vẻ lắm.”

Xưởng trưởng Diệp thấy cảnh này thì càng tức giận hơn, “Tôi đang nói lý lẽ với các cậu, các cậu bị làm sao thế? Còn thì thầm với nhau, có chịu nghe đàng hoàng không vậy?”

“Có có có.” Công nhân bị chỉ điểm cũng không sợ mấy, chú của hắn là phó xưởng trưởng. Đều là người có quan hệ, cho dù là làm sai chuyện gì, cũng không thể đuổi việc hắn, lương cũng không được thiếu đồng nào, sợ cái gì chứ?

Xưởng trưởng Diệp vì chuyện này mà phiền lòng chết được, đám người này toàn là phế vật, lại còn không nghe lời.

Hiệu suất của xưởng ngày càng kém, đã bị quận thành điểm tên, khiến ông ta lo lắng muốn chết.

Ông ta cũng muốn làm cho thật tốt, nhưng có quỷ mới biết sao lại biến thành thế này?

Thôi bỏ đi, cứ đem hàng tồn kho bán trước đã, có tiền xoay sở đã rồi tính.

Vị khách quan trọng đó rõ ràng là đã hẹn xong thời gian, nhưng lại cho ông ta leo cây, nói rằng hãy đợi thêm một ngày nữa, rốt cuộc là muốn làm cái gì vậy chứ?

Ông ta nhìn ra ngoài, đầu đau như sắp vỡ ra rồi.

Một nhân công chạy thật nhanh vào, “Xưởng trưởng, có khách từ Thượng Hải tới.”

Xưởng trưởng Diệp vui đến nhảy cẫng lên, “Mau mau, cùng nhau đi đón khách.”

Ông ta rất hy vọng vào lần hợp tác này, với thực lực mạnh mẽ như vậy, chỉ có thành phố lớn như Thủ đô Thượng Hải mới có thể nuốt chửng hết hàng hóa.

Ông ta còn hy vọng có thể dựa vào chuyện này để trở mình.

Một nhóm người do xưởng trưởng Diệp dẫn đầu chạy ra chào đón, cửa lớn mở ra, một chiếc xe tải dừng bên ngoài, một bóng người mảnh khảnh đứng bên cạnh xe.

Xưởng trưởng Diệp liếc nhìn qua xe tải, có một cảm giác quen thuộc khó tả, là ảo giác sao?

Ông ta cũng không kịp nghĩ nhiều, nhiệt tình bước đến chào đón, “Xin hỏi anh là đồng chí Nghiêm của xưởng hoá chất Thượng Hải phải không?”

“Tôi là Nghiêm Vi, chào ông, xưởng trưởng Diệp.”

Trong mắt xưởng trưởng Diệp hiện lên vẻ kinh ngạc, thái độ càng nhiệt tình hơn: "Không ngờ đồng chí Nghiêm lại trẻ trung xinh đẹp như vậy, hân hạnh, hân hạnh, mời vào."

Còn trẻ như vậy chắc chắn là đi cửa sau rồi, cũng chẳng có tài năng thật sự gì, nó không chừng là dựa vào đàn ông để leo lên đấy, chậc chậc chậc.

“Đợi một chút.” Nghiêm Vi lùi về sau vài bước, gõ nhẹ vào cửa xe, “Cô xong chưa vậy?”

“Xong rồi.” Cửa xe mở ra, một bóng dáng uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy xuống, phía sau còn có hai người đàn ông.

Xưởng trưởng Diệp nhìn thấy gương mặt quen thuộc này, bỗng chốc sững người, ngạc nhiên đến mức nói không nên lời, “Ninh Yên, sao cô lại ở đây? Sao cô lại đi… đi cùng với đồng chí Nghiêm?”

Nghiêm Vi chủ động đỡ lẫy cánh tay của Ninh Yên, “Đây là bạn thân của tôi, cô ấy quen thuộc với nơi này, tôi đặt biệt mời cô ấy đến đây cùng tôi, xưởng trưởng Diệp, ông không để ý chứ?”

Xưởng trưởng Diệp thật sự muốn nói rất để ý, nhưng nhìn thấy bộ dáng không chút nghi ngờ của Nghiêm Vi, trong lòng cô không khỏi chua xót.

Chết tiệt, sao lại trùng hợp vậy chứ? Cô ả Ninh Yên này là một con đàn bà có độc!

“Sao đồng chí Nghiêm đến từ Thượng Hải, sao lại quen biết Ninh Yên?”

Nghiêm Vi mỉm cười, “Thật ra tôi là người thủ đô.”

Xưởng trưởng Diệp suy nghĩ rất nhiều, đầu óc quay cuồng: "Có thể cô không biết, tôi và Ninh Yên có chút hiểu lầm với nhau, cô ấy có thành kiến ​​với tôi, lời nói của cô ấy không thể tin cậy được."

Ông ta cẩn thận thăm dò, “Cô ấy… nói gì về tôi rồi?”

Nghiêm Vi thẳng thắn đáp lại, “Tôi trước giờ là người công tư phân minh, tự có phán quyết, không ai ảnh hưởng được tôi cả.”

Vừa nghe thấy vậy, xưởng trưởng Diệp cau mày, thật sự nói xấu ông vậy sao? “Ninh Yên à, nói xấu sau lưng người khác, không phải việc làm của quân tử.”

Ninh Yên cười khúc khích đáp, “Tôi là nữ tử, còn ông không phải quân tử.”

Xưởng trưởng Diệp:…

Xưởng trưởng Diệp thật sự không muốn Ninh Yên vào nhà xưởng, nhưng Nghiêm Vi vẫn kiên trì, ông cũng không có cách nào.

Bình Luận (0)
Comment