Nhưng người cùng giới tính ở bên cạnh mình đột nhiên bay lên, cảm xúc thật sự rất sâu sắc, mỗi người đều phấn khởi tiến lên, đàn ông tốt sao có thể so với làm một phen sự nghiệp tốt chứ?
Cho nên sau khi ban học tập thứ hai mở ra, người báo danh rất nhiều, nam nữ chiếm một nửa số lượng.
Ninh Yên cân nhắc chọn lựa mới tuyển ra 30 người tiến vào danh sách trúng tuyển.
“Đem danh sách tên này công bố ra ngoài đi.”
“Được.” Ninh Anh Liên thuận thế nhìn lướt qua, Tô Phượng và Thẩm Lan trúng tuyển, không ngoài dự đoán của cô chút nào, đây là cọc tiêu Ninh Yên tự mình dựng thẳng lên.
Một người là người mẹ đã ly hôn, một người là gia đình liệt sĩ, thân phận đặc thù, Ninh Yên chọn hai người đó là đã thông qua quá trình chọn lựa tỉ mỉ.
Cô thông qua hai người kia đã truyền ra rất nhiều tin tức cho bên ngoài.
Còn nữa, tầng quản lý là nam nữ phối hợp, mục đích là để phụ nữ có nhiều quyền lên tiếng hơn, là để tranh thủ quyền lợi hợp pháp cho phụ nữ, mà không phải là một bộ phận quen phải hy sinh và bị bỏ qua như lúc trước.
Quyền lợi là dựa vào chính mình tranh đoạt có được, không phải là nhờ cậy vào người khác chủ động nhường cho mình.
Hả, Hứa Trân? Đây là cô gái ở trong thôn, làm việc rất tốt, lần trước sau khi thiếu chút nữa bị lừa hôn, cô trở nên vô cùng phấn đấu, ăn ở đều ở trong nhà xưởng.
Tôn Hải Lệ là nữ thanh niên trí thức, biểu hiện cũng khá sáng mắt. Uông Hải Dương là nam thanh niên trí thức, gần đây thường xuyên nhìn thấy hắn ngồi ở thư viện, buổi tối nào cũng đến.
Trước kia cô sẽ không nghĩ nhiều vậy, nhưng hiện tại nhìn vào danh sách này sẽ theo bản năng phân tích thâm ý ở phía sau, tỉ lệ nam nữ đều là 15 người, người trong thôn, thanh niên trí thức, quân tẩu, ba bên đều có người, đây là để đạt được sự cân bằng.
Nhìn thì có vẻ như là một phần danh sách đơn giản, kỳ thật đã suy xét tới tất cả mọi mặt.
Ngoài cửa của nhà ăn lớn có một bảng dán mục thông báo, đặt ở vị trí dễ thấy nhất, ra ra vào vào đều sẽ chú ý đến chỗ đó.
Mỗi khi có thông tri mới gì đều sẽ dán lên trước ở chỗ này, để cho mọi người đều nhìn thấy được.
Ninh Anh Liên vừa dán thông báo lên chỗ đó mọi người liền như ong vỡ tổ chạy lại.
Có người vui có người buồn, buồn vui đan xen.
Ai cũng biết ban huấn luyện này tương đương với ban cán bộ dự bị, thành tích thi tốt là có thể được trọng dụng.
Nếu lọt được vào mắt của giám đốc Ninh thì có cơ hội thăng tiến rất cao.
Giám đốc Ninh rất coi trọng ban này, học viên trong lớp đều là do cô tuyển vào.
Tôn Hải Lệ dùng sức chen lên phía trước, nôn nóng tìm kiếm tên của mình, bỗng nhiên kinh hỉ hét to lên: “A a, tôi nhìn thấy tên của tôi rồi, Hải Đường, tôi không nhìn lầm phải không?”
Trình Hải Đường là học viên khóa đầu, đang học năm thứ hai vẫn còn chưa tốt nghiệp.
“Không, chúc mừng cô.”
Từ sau khi tiến vào ban học tập này, mỗi ngày trôi qua đều như ở trong nước sôi lửa bỏng, kiến thức nặng nề, lúc nào cũng phải thi cử, nhưng những gì thu hoạch được rất lớn.
Như là đẩy ra cánh cửa đến với thế giới mới, khiến cho cô học được rất nhiều tri thức, ngắn ngủ nửa năm mà như được thoát thai thoát cốt.
Cô vô cùng thích nghe giám đốc Ninh dạy học, tùy tâm sở dục, nhưng lại có thể giúp người khác mở rộng tầm nhìn.
Đáng tiếc giám đốc Ninh quá bận, lúc ngẫu nhiên có thời gian rảnh tâm huyết dâng trào mới có thể đi đến lên lớp một buổi.
Vẻ vui mừng hiện rõ lên trên mặt của Tôn Hải Lệ: “Ha ha, nói không chừng tôi cũng có thể tìm thấy người yêu ở chỗ lớp học thì sao.”
Mặt Trình Hải Đường đỏ lên, chuyện này thật sự là bất ngờ.
Trên lớp Ninh Anh Dũng so với cô kẻ tám lạng người nửa cân, đều ở trình độ trung đẳng, vì để theo kịp kiến thức nên thường xuyên cùng nhau học tập.
Tiếp xúc nhiều nên sinh ra cảm tình.
Ninh Anh Dũng nhìn chất phác, kỳ thật là có nét đẹp nội tâm, không có chủ nghĩa đàn ông phải làm việc lớn, rất tôn trọng phụ nữ, cũng không có tật xấu của đàn ông nông thôn, hai người đều có rất nhiều đề tài chung nói chuyện.